Chương 1: Bắt gặp trên giường

4.4K 19 15
                                    

Nóng...

  Cả người khó chịu giống như bị đặt tại lò thiêu đốt cháy cả người.

  Trình Li Nguyệt mắt hôn hôn trầm trầm , ánh mắt mê ly bắt lấy một người cánh tay.  

Cô muốn cầu cứu, mùi hương nồng đậm nam tính hơi thở, một cơ thể vọt tới, cô hơi hơi khẽ mở môi bị cường thế lấp kín. 

  Cô theo bản năng muốn phản kháng, chính là, nam nhân không cho cô có cái gì cơ hội, tiến quân thần tốc,đẩy răng cô ra, nuốt cuốn cô hết thảy.

  Rõ ràng nên là đối cái nam nhân xa lạ này hôn cảm thấy bài xích cùng kháng cự......

Chính  vì cái gì mà thân thể của cô lại dâng lên cảm giác phấn khởi?

Giây tiếp theo, dưới thân lại truyền đến cơn đau đớn này...

Mãnh liệt đau đớn chế trụ lại cô...

......... 

  Sáng sớm.  

Ánh sáng từ mặt trời xuyên qua cửa sổ tiến qua bức màn tiến vào , chiếu sáng lên căn phòng xa hoa  hết thảy bãi quần áo......

  Màu trắng của chiếc thảm đắt tiền, quần áo hỗn độn ném ở trên , trong không khí, ẩn ẩn uân uân  một cổ tình hoan qua đi ** hơi thở.

  Trên giường, nữ có nữ tử  mảnh khảnh thân ảnh lăn ở giấy vàng mạ trong chăn như ẩn như hiện. 

 Khuôn mặt trứng ngỗng, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp, da thịt trắng nõn như tuyết, tóc đen che dấu xương bả vai cánh bướm, mơ hồ có thể thấy được bị thô lỗ lưu lại hồng ấn.

  Giống như hoa anh đào,úp úp che che cô toàn thân.  

  Cơn buồn ngủ nặng nề, bỗng chốc, cô nghe thấy âm thanh cửa phòng bị hung hăng đẩy , tuy rằng cô không mở mắt , nhưng cô trong ý thức vẫn là cưỡng bách tự mình tỉnh lại.

  Cô mở mắt ra.

Liền thấy một đoàn người  huy hoàng đứng ngoài cửa phòng, chồng của cô Lục Tuấn Hiên khuôn mặt dữ tợn, còn có người bên cạnh hắn, mẹ chồng cùng em chồng khiếp sợ biểu tình kinh ngạc.

  "Tuấn Hiên......" Trình Li Nguyệt xoa xoa đôi mắt, dừng lại nhìn khăn trải giường, chăn, sàn nhà, toàn bộ phòng bày bừa, đầu óc mơ màng có chỗ trống.

Này không phải phòng của cô, đây là nơi nào?

"Tuấn Hiên...... Đây là nơi nào?" Cô hướng mắt về phía cửa sắc mặt âm trầm tìm hỏi nam nhân. 

Lục Tuấn Hiên cười lạnh một tiếng,khuôn mặt anh tuấn tràn đầy hung ác nham hiểm, quát hỏi:"Cô còn mặt mũi hỏi tôi đây là nơi nào, tôi nói cho cô biết, cô tối hôm qua cùng một người đàn ông qua đêm ở chỗ này!"

Ngoại tình ?

Trình Li Nguyệt híp mắt, cẩn thận hồi tưởng tối hôm qua đã xảy ra cái gì, nhưng cô cái gì nghĩ không ra, cuối cùng ký ức là cùng bạn ở quán bar uống một ít rượu.

Lúc này, liền thấy từ phía sau Lục Tuấn Hiên, cô em chồng Lục Tình Nhã cùng mẹ chồng Trần Hà đi theo tiến vào, bà  nói với con gái nói, "Tình Nhã, chụp hình đẹp vào, đem chị dâu cùng nam nhân lên giường chụp rõ ràng vào."

Cùng nam nhân lên giường? Trình Li Nguyệt đầu óc ầm ầm mà tạc.

"Ta...... Ta không có......" Trình Li Nguyệt mãnh liệt lắc đầu, muốn giải thích.

Lúc này, mẹ chồng Trần Hà ở trước giường, đem tóc cô giật mạnh lên đầu, cổ cô và gáy đau đến bứt rứt , lộ ra bị tóc dài che dấu đến ngực, cổ, hơn nữa  chói mắt nhất là dấu hôn, nhìn thấy người ghê hiển lộ.

"Chụp, chụp cho rõ ràng." Trần Hà nói với cô con gái.  

  Lục Tình Nhã một bên hứng thú chụp, một bên cười lạnh nói, "Chị dâu, tối hôm qua quá thật sự vui vẻ sao!"

Trình Li Nguyệt ăn đau cúi đầu, nhìn ngực không biết khi nào nhiều dấu vết tới vậy, trong đầu cảnh xuân hôn hôn trầm trầm hiện lên một ít cảm thấy xấu hổ, cô cho rằng đó là mộng......

Hiển nhiên không phải.

Cô kinh hoảng đi xem Lục Tuấn Hiên anh đen mặt, chỉ thấy sắc mặt của hắn lạnh lẽo dọa người, ánh mắt lạnh băng sắc bén nhìn chằm chằm cô, liền phảng phất nhìn chằm chằm một mảnh rác rưởi, "Thật hay, Trình Li Nguyệt, mới kết hôn nửa năm, cô liền dám ngoại tình, tôi mặc kệ cô tối hôm qua cùng ai ở bên nhau......Chuẩn bị làm tốt ly hôn đi!"

Bỏ lại những lời này, hắn xem một cái đều ngại chán ghét đi nhanh đẩy cửa rời đi.
Trình Li Nguyệt sắc mặt, lập tức trở nên trắng bệch vô sắc.

Ly hôn?

"Không, Tuấn Hiên,anh nghe em nói...... Không phải như thế......" Trình Li Nguyệt cả người trần trụi, cô vội vàng che thân thể, muốn đuổi theo ra đi.

Thân thể của cô bị một lực mạnh hung hăng đẩy ngã ở trên giường, là mẹ chồng Trần Hà, cô kinh ngạc nhìn bà, "Mẹ......"

"Cô không có tư cách kêu tôi là mẹ, cô... cái đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ này, dám cắm sừng trộm nam nhân, quả thựcmất hết mặt nhà chúng ta, tôi nói cho cô biết,  Lục gia ta tuyệt đối không chứa chấp loại cô gái câu dẫn đàn ông như cô ."  

Tổng tài DADDY siêu cấp lựcWhere stories live. Discover now