4 Teem 7

6.6K 312 49
                                    

Đôi mắt lục bảo từ từ mở ra, mọi thứ đều trắng xóa như tuyết, 1 ko gian ko có những màu sắc khác. Cô vội ngồi dậy, 1 con hổ trắng đi đến chổ cô, nó chỉ là 1 con hổ nhỏ trông đáng yêu.

- Đây là đâu- cô nhỏ giọng

- Ko gian của tôi, đây là nơi tôi bị phong ấn- con hổ trắng nói

- Giống như mấy cửu vĩ nhỉ- cô ko tỏ ra ngạc nhiên mà ngồi xuống.

- Nhóc ko thấy sợ sao- con hổ thấy lạ

- Sao phải sợ, trên đời này tôi đã gặp nhiều thứ đáng sợ hơn nhiều- đôi mắt vô hồn nhìn xung quanh- Phải rồi mi tên gì?- cô hỏi

- Yuki, còn nhóc- Yuki nói

- Sakura, tôi có thể lập khuế ước với ngươi được ko- cô nhìn chằm chằm

- Ko thể- Yuki lắc đầu

- Tại sao?- cô thắc mắc

- Vạn năm này Yuki tôi là người bảo hộ của gia tộc Haruno, tất nhiên tôi đã kí ước với anh trai cô Souta, giờ anh cô đã chết nên tôi được tự do, tôi ko muốn cứ bị rằng buộc như vậy nữa- Yuki trừng mắt

- Cậu nói cũng phải- cô đồng tình nói.

Thấy biểu cảm của cô như vậy cậu ko nói gì rồi đột nhiên trong đầu hiện lên 1 ý- Nếu cô có thể mạnh hơn anh cô tôi có thể suy nghĩ lại

- Được thôi, tôi sẽ cho cậu thấy- cô cười rồi xung quanh đột nhiên đen lại, đôi mắt cô lại mở ra lần nữa giờ cô thấy mình đang nằm trên giường bệnh. Cô cựa dậy thì Ngài Hokage cũng đi vào

- Cháu tỉnh rồi- Ngài ấy lo lắng nói

- Vâng, anh hai cháu sao rồi ạ- dù đã biết kết quả nhưng cô vẫn hỏi. Ngài ấy cứ chần chừ nhận ra điều này cô nói tiếp- Ko sao đâu, Ngài cứ nói đi

- Anh cháu và mẹ cháu bị thương quá nặng nên ko thể cứu chữa, hiện giờ đang được chôn cất-

- Ra vậy- cô bước xuống giường, tến về phía cửa phòng.

- Cháu tính đi đâu- Ngài lo lắng hỏi

- Cháu đi thăm gia đình lần cuối- cô cười mỉn nói rồi rời đi. Ngài đệ tam ko ngờ, 1 cô bé 8 tuổi mà lại mạnh mẽ như vậy

Về cô sau khi rời viện cô dùng kĩ thuật ninja nhảy lên những nóc nhà, đi thẳng đến tang lễ gia đình cô. Đến nơi tang lễ đã xong và mọi người đang dần đi về. Thấy ko còn ai, cô bước đến ngôi mộ quỳ thụp xuống.

- Anh ơi- cô khẽ nói,chất giọng cô run run. Từ khóe mắt bắt đầu có những giọt nước lăn dài trên gò má hồng hào. Trời kéo mây, những hạt mưa bắt đầu rơi nhiều rồi trở thành 1 cơn mưa dày nặng hạt, cô vẫn ở đó, vẫn ko rời 1 bước, vẫn quỳ gục trên tấm bia mộ. Lòng cô thót lại, đau đau lắm. Hiếm lắm mới có 1 gia đình nhưng bây giờ đã tan biến.

Sau mấy giờ trời cũng đã tạnh mưa, cô dùng tay quẹt những nước mắt còn sót lại trên khóe rồi đứng dậy bước đến khu rừng.

Theo như cô biết hiện giờ học viện cho nghĩ 3 ngày để tốt nghiệp. Cô tập luyện, tập ko ngừng trong 3 ngày đó, ko ăn, ko uống tập luyện vượt sức của 1 cô gái 8 tuổi, 

( Đồng nhân Naruto ) Bạch Sắc Anh ĐàoWhere stories live. Discover now