Chương 42:Đánh cuộc kinh thiên

Start from the beginning
                                    

Tề Vân không nghĩ tới hôm nay chính mình bị ăn mệt, Mộ Dung sư huynh ngày thường đối với chính mình vô cùng tốt, hiện tại không chỉ không giúp chính mình báo thù, ngược lại còn chủ động cúi đầu nhận sai, làm cho con súc sinh này càng thêm làm càn, không khỏi phi thường giật mình.

Đáy mắt Mộ Dung Tuyệt hiện lên ánh sáng lạnh, nhưng tốc độ cực nhanh, không đợi người thấy rõ đã biến mất. Đem Tề Vân kéo đến đứng yên phía sau chính mình, hắn thật sự sợ Đại Hắc một chưởng đem Tề Vân chụp bay xuống lầu lần nữa, cho dù chính mình luyện chế chữa thương đan, Tề Vân không trở về sư môn nằm nửa năm, sợ rằng không đứng dậy nổi.

Đối với Tề Vân âm thầm liếc mắt một cái, lại nhìn hướng mọi người trên lầu Duyệt Lai Lâu, một cỗ ngạo nghễ từ trên người hắn phát ra: "Chúng ta là luyện đan sư, đều muốn tiến vào trong Băng Vực, vì chờ đợi Băng Vực mở ra lần này, ta đã chuẩn bị gần trăm năm, ta có vài phần nắm chắc tiến vào Băng Vực."

"Hừ, lời này là ai nói ra." Đại Hắc hắc hắc cười nói: "Ngươi nói ngươi nhất định có thể đi vào, còn ta nói nàng nhất định có thể đi vào đâu." Móng vuốt Đại Hắc chỉ hướng Tần Lạc Y, cũng mang vẻ mặt ngạo nghễ.

"Nàng? Như thế nào có thể so sánh với sư huynh ta!" Tề Vân hừ lạnh một tiếng, nhìn Tần Lạc Y, trong mắt lộ vẻ khinh thường.

"Ngươi không tin, nếu không chúng ta đánh cuộc một phen?" Đại Hắc cười hắc hắc, nếu nhìn kĩ có thể thấy được chỗ sâu nhất đáy mắt nó tràn đầy tính kế.

Người Động Thiên Phúc dám thiết kế, đem nó cùng Tần Lạc Y bức xuống Sư Hổ Nhai, không tính được trên đầu Tiêu Thiên cùng tên Cao sư huynh đã chết của hắn, một bút này tự nhiên phải tính đến trên người Động Thiên Phúc, hơn nữa Tề Vân này vừa rồi hướng nó động thủ, đương nhiên phải hảo hảo giáo huấn bọn họ một phen.

"Đánh cuộc?" Tề Vân cười lạnh mở miệng: "Nếu các ngươi thua thì hai con linh sủng này phải đi theo chúng ta, chúng ta liền đánh cuộc với ngươi!"

Nghe trên lầu nghị luận, hắn đã biết hai con súc sinh này không phải linh sủng, mà là Viễn Cổ dị thú, vô số năm về sau có thể trưởng thành thập phần lợi hại.

Đại Hắc giận dữ, dám nói nó là linh sủng, còn muốn đánh chủ ý lên người nó...Động Thiên Phúc, quả nhiên không có một thứ tốt!

Không chỉ Đại Hắc nổi giận, Hắc Đế nguyên bản đứng một bên không chút để ý xem náo nhiệt, trong mắt cũng có sát khí nồng đậm hiện ra, muốn một chưởng chụp chết Tề Vân, lại cảm thấy quá tiện nghi cho hắn, người này nó muốn lưu trữ chậm rãi tra tấn.

Tần Lạc Y cùng Giản Ngọc Diễn sóng vai đứng chung một chỗ, nam tuấn nữ tiếu, như một đạo phong cảnh tuyệt mỹ, khoé môi hai người đều hàm chứa cười nhạt, nhìn Đại Hắc không ai mở miệng.

"Muốn đánh cược chúng ta? Để chúng ta đi theo ngươi...Vậy nhóm ngươi cũng phải xuất ra chút thành ý mới được!" Đại Hắc còn chưa mở miệng, Hắc Đế bễ nghễ liếc mắt nhìn Tề Vân cùng Mộ Dung Tuyệt giành trước mở miệng nói: "Nghe nói ngươi có một tử đan lô, nếu ngươi thua, đem tử đan lô cho chúng ta, chúng ta liền đánh cuộc."

[Edit-Phần 1]Sư Huynh,Rất Vô Lương-Tương Ba Lục(NP)Where stories live. Discover now