Phần 7

7.5K 454 17
                                    

Min mơ màng tỉnh dậy đã thấy mình nằm trên một chiếc giường rộng lớn, cậu giật mình ngồi dậy mà dò xét cơ thể. Quần áo đã được mặc lại gọn gàng còn cái áo tơi tả bị tên Hoseok đó xé ra được thay thế bằng chiếc sơ mi khác.

Min từ từ rời khỏi giường ngơ ngác nhìn xung quanh sau đó nhanh tiến đến mở cửa, chẳng kịp vặn tay nắm cửa thì nó được kéo ra từ bên ngoài nên bất ngờ người cậu ngã ập về trước, Min nhắm mắt lại sẵn sàng hôn đất thì có một cánh tay đã ôm chặt cậu vào lòng.

- may quá em tỉnh rồi!

Giọng nói nghe có vẻ ấm áp từ người kia , Min ngơ ngác ngẩn đầu lên nhìn à là SeokJin.

Min có chút bất ngờ nhìn anh, cậu không nghe lầm đấy chứ anh ta vừa xưng em với cậu kìa, còn nói chuyện dịu dàng với cậu nữa, có thể anh ta chắc là bị bệnh gì rồi đấy! Hay là có âm mưu gì đó ở đây chăng?

- Em thấy thế nào? ( SeokJin)

- K. .không.sao. cám ơn nh. nhưng. anh  vẫn ổn đấy chứ? ( Min lắp bắp nhìn SeokJin )

- em nói gì vậy? Anh vẫn bình thường mà? ( SeokJin cười mỉm)

Không được đâu Min đừng nên tin tưởng anh ta, coi chừng bị lừa một vố đau đấy.

Min nghĩ thế, nên liếc nhìn SeokJin một cái rồi lách người mà đi, cậu loạng choạng bước đi tay phải vịn vào tường vì đầu vẫn còn ong ong. SeokJin bước đến trước mặt Min dịu dàng nói.

- để anh dìu em! ( SeokJin đưa tay ra đỡ cậu)

- không cần! Anh mau tránh ra! ( Min lạnh lùng nói hất nhẹ tay anh ra)

- A Hoseok! ( SeokJin đột nhiên reo lên)

Min khi nghe thấy tên Hoseok đó liền lập tức giật nảy mình lùi lại mấy bước, dáng vẻ cậu lúc này chẳng khác gì loài mèo khi bị chủ phát hiện ăn vụng a. SeokJin nhìn Min liền không khỏi bật cười còn cậu khi biết mình bị lừa liền ngượng đến đỏ mặt.

- a. .anh cười gì chứ hả? ( Min)

- không. .không có gì em dễ thương, lắm Minnie! ( SeokJin )

SeokJin nói rồi cuối xuống hôn cái chóc vào môi cậu, Min giật mình lùi lại nhìn anh lắp bắp.

- a. Anh. .làm gì vậy hả? ( Min)

- dĩ nhiên là hôn người yêu rồi! ( SeokJin cười mỉm)

Min đứng ngây ngốc nhìn SeokJin, bộ mão mèo chưa kịp tiêu hoá câu nói của anh thì đã bị anh nhấc bổng lên. Min theo phản xạ ôm lấy cổ anh.

- Á! Anh làm gì vậy mau buông tôi xuống! ( Min)

- Nằm yên nào! Anh đưa em về, ( SeokJin)

Mặc cho cậu vùng vẫy trên tay SeokJin vẫn ung dung bế cậu xuống chổ đậu xe, vừa được đặt xuống Min lập tức bỏ chạy nhưng không kịp SeokJin đã nhanh tay ôm lấy eo cậu. Anh kéo Min vào xe đặt cậu ngồi lên đùi mình.

-  a tên đáng ghét mau buông ra a! Anh đưa tôi đi đâu chứ hả? Mau buông ra! ( Min vùng vẫy lấy tay đập vào ngực SeokJin)

- em có chịu ngồi yên hay không? ( SeokJin nhíu mày)

- Không bao giờ! Anh mau mở cửa xe cho tôi nếu không tôi sẽ. .ưm. .ưm.

[Allmin] Này Nhóc! Bọn Anh Yêu Em!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ