Chương 12: Bắt nạt

4.5K 223 17
                                    

Trong ánh hoàng hôn, Biên Biên đạp xe với tốc độ như rùa bò chở Cố Hoài Bích về nhà, tay cậu trai giữ cái eo thon của cô gái, một chân cậu gác lên chỗ gác chân, chân còn lại thì buông thõng xuống.

Rõ ràng vừa rồi là cậu không đúng, thế mà còn bày ra bộ mặt đáng ghét vậy nữa, giống như là ông nội thứ hai của cô, cô nói cái gì, cậu cũng bơ đi.

Biên Biên định giảm tốc độ lại mắng cậu một chút, đột nhiên cậu giữ vai cô, cứ thế mà đứng lên.

"Này! Nguy hiểm đó!"

Biên Biên lập tức giảm tốc độ, sợ sẽ làm ngã vị thiếu gia này mất.

"Mau ngồi xuống!"

"Nghe lời đi!"

Cố Hoài Bích đứng ở sau yên xe cô, cơ thể vẫn duy trì cân bằng một cách kỳ lạ, sau đó cậu nhắm mắt lại, giang rộng hai tay ra đón gió.

"Anh làm cái gì vậy!"

"Bay."

"Đồ thần kinh!"

Trong ánh tà dương, khuôn mặt điển trai của thiếu niên ánh lên vầng sáng dịu dàng.

"Mau ngồi xuống, bằng không tôi dừng xe lại không chở anh nữa đấy!"

Cố Hoài Bích nghe lời ngồi xuống, sau đó vòng hai tay qua ôm cái eo thon và tựa cái trán rộng vào lưng cô.

Có chút dựa dẫm.

Nghe lời như vậy, thật tốt.

Vốn dĩ Biên Biên cũng mềm lòng nên chẳng so đo với cậu làm gì, ai ngờ buổi tối Biên Biên tắm rửa xong vừa bước ra từ phòng tắm, nhìn thấy trên sàn nhà trong phòng đầy giấy bị xé nát, còn Cố Hoài Bích thì mặt mày u ám đáng sợ đứng ở mép giường cô.

Biên Biên quay đầu lại nhìn cửa phòng đang đóng chặt, cô nghiêng đầu trông thấy cửa sổ mở toang là biết cậu lại leo cửa sổ vào.

"Cố Hoài Bích, anh không thể tùy tiện vào phòng tôi."

Cô vội tìm áo khoác phủ thêm bên ngoài, che lại bộ ngực nhỏ đang thả rông dưới váy ngủ.

"Có hiểu cái gì là riêng tư không đấy."

Biên Biên nói xong, cúi xuống nhặt những mẩu giấy vụn lên, thế là phát hiện ra đây chính là notebook Tiết Thanh tặng cho cô.

Cố Hoài Bích vậy mà dám xé notebook của cô thành từng mảnh!

Biên Biên thật sự cáu, cô ném xấp giấy bị xé vụn lên người Cố Hoài Bích: "Anh dựa vào đâu mà lục lọi đồ của tôi."

"Đây là địa bàn của tôi, cô cũng là của tôi." Cố Hoài Bích vẫn rất bình tĩnh, cố chấp nói: "Tôi không muốn ngửi được mùi của cậu ta ở địa bàn mình."

"Tôi mới không phải của anh!"

Biên Biên bị cậu chọc phát khóc, cô ngồi ở mép giường lẩm bẩm nói: "Anh bắt nạt người quá đáng."

Không phải vì notebook mà cô giận đến không biết làm thế nào, mà là do thái độ ngang ngược vô lý của cậu.

Cố Hoài Bích vừa giận vừa nóng nảy, cậu giữ bả vai cô trực tiếp ấn mạnh cô áp sát vào tường.

[EDIT] Cố chấp trong lòng anh - Xuân Phong Lựu HỏaOn viuen les histories. Descobreix ara