Chương 250-260

1.3K 25 0
                                    

  Phong Vân cảm thấy thực hối hận, lúc ấy sao lại không cố gắng nhớ kĩ nơi mình bị nhốt,nếu không bây giờ nàng cũng có thể tự mình quay trở về rồi .

Lắc lắc cái đầu, bây giờ thực sự một lời Phong Vân cũng không muốn nói .Còn Tiểu hoàng kim cùng Tiểu Thực thì vẫn đứng ở một bên , thở dài nhìn lên trời cao.

"Phong Vân , ngày mai chúng ta cứ theo đường cũ mà thiểm trở về là tốt rồi, đừng nóng vội, đừng nóng vội." Á Lê an ủi Phong Vân .

Phong Vân nhìn Á Lê, không nói gì, không nên nói gì với tên đầu đất này là tốt nhất.

"Này, mọi người có biết Thánh Linh cung đang phát lệnh truy sát không, mà còn là ở cấp cao nhất đấy nhá?" Trong khi nhóm người Phong Vân ngồi yên lặng, nhóm trà khách bên này đang trò chuyện với nhau vô cùng rôm rả, âm thanh truyền qua bên này cũng rất rõ ràng, sinh động.

"Nghe rồi , nghe rồi , sao lại không biết cơ chứ, hình như đã phát đến tất cả mọi nơi của Thiên Khung quốc ta rồi, kẻ bị truy sát đáng thương đó đang trốn ở một đô thành nào đó, hình như gọi là Hách Liên Phong Vân thì phải."

Hách Liên Phong Vân - nàng, Phong Vân nghe thấy tên mình thì có chút giật mình, dựng lỗ tai lên nghe.

"Thật to gan, đám cẩu tạp của Thánh Linh cung kia càng lúc càng kiêu ngạo."

"Đúng thế , nhưng theo ta biết thì lệnh truy sát này bao nhiêu năm nay chưa từng được phát ra, vừa phát ra đã gây ra náo loạn khắp nơi.''

"Đúng rồi, ta còn nghe nói, hiệu trưởng của học viện Lai Nhân , cả vương tử Lâm Quỳnh và những người có liên quan đến Hách Liên Phong Vân đều bị bắt giam toàn bộ, tất cả gia sản của bọn họ đều bị đem ra bán đấu giá, tất cả người trong gia tộc đều bị liên lụy theo......''

  "Thật hay giả vậy?"

"Những tin tức này đều là ta nghe được từ người bên trong, chắc chắn là chính xác mà......"

Đang tựa lưng vào ghế ngồi, thân thể Phong Vân run lên mấy cái, sau đó mới chậm rãi ngồi thẳng lại .

Hiệu trưởng Mạc Nhan, Lâm Quỳnh đại ca, Phong Dương, Dương Vụ......Bọn họ, bởi vì nàng mà bị liên lụy sao?

Những ngón tay giấu dưới ống tay áo đã sớm nắm chặt thành quyền, Phong Vân hơi hơi cúi đầu, nhưng trong ánh mắt kia chỉ còn sát khí đang không ngừng kết tụ một cách mãnh liệt.

Động vào nàng thì không thành vấn đề, ai sợ ai chứ, nàng có thể quậy tung Thánh Linh cung lên.Nhưng không ngờ bọn chúng lại dám động đến cả bằng hữu của nàng.Hôm nay nếu không đánh bậy đánh bạ trở về đây, không nghe được cuộc hội thoại này, có thể còn lâu nữa nàng mới biết được.

Thánh Linh cung, được, được lắm, gan của các người đủ to rồi đấy......

"Phong Vân , Ngươi làm sao vậy?" Á Lê nhìn sắc mặt biến sắc của Phong Vân , kinh ngạc nói.

"Phong Vân ?" Trà khách bên cạnh nghe thấy cái tên này, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lại.

"A, các ngươi xem, hắn không phải là Hách Liên Phong Vân chứ."Nam tử kia nhảy dựng lên, chỉ vào Phong Vân hét lớn.

Lập tức, mọi người trong quán trà đều hướng về phía Phong Vân.

Ngoài cửa sổ ánh mặt trời lóng lánh, nhưng bên trong lại là một mảnh vắng lặng.

Phong Vân ngồi ở ghế, thấy vậy chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh như băng lướt qua một lượt , nhìn thì thần sắc vẫn bình thường, nhưng giấu dưới đáy mắt kia đã là cả một cỗ hàn băng.

"Nữ ?"Tất cả ánh mắt tập trung vào Phong Vân, nhìn qua tất cả mọi người đều rùng mình một cái,nhưng khi nhìn kĩ lại thì đây là nữ.

Trong lúc Phong Vân bị Mộc Hoàng đem đi, tuy rằng không phải mặc nữ trang, nhưng cũng không giả dạng làm nam nhi nữa, bởi vậy liếc mắt một cái có thể nhìn ra đó là nữ nhân.

Hắc đạo vương hậu nữ nhân ngươi đừng quá kiêu ngạoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ