ㅁㅎ

908 81 10
                                    

trên con phố nhỏ giữa lòng thành phố seoul rộng lớn, có một tiệm bánh nho nhỏ với phong cách nhẹ nhàng dành cho những cặp đôi đến đây. bên trong không gian được bài trí khá tỉ mỉ từ những chiếc ghế đến chiếc bình hoa nhỏ trên bàn cũng được chọn lọc một cách đẹp mắt, bên ngoài được sơn màu hồng pastel - một màu hồng đẹp dễ khiến tiệm bánh nổi bật giữa con phố nhỏ. và tôi, là chủ sở hữu của tiệm bánh ấy, tiệm bánh của tôi có tên là "gracieux" nghe có vẻ lạ nhưng trong tiếng pháp nó có nghĩa là "xinh đẹp", tôi đặt tên cho tiệm bánh là "gracieux" vì tôi muốn tiệm bánh thật xinh đẹp trong mắt mọi người..

———//——-
một ngày mùa đông năm 20xx.

tôi gặp anh vào một ngày tuyết rơi, rơi rất nhiều nên khách tới cũng rất ít, bầu không khí rộn ràng thường ngày bắt gặp tại quán của tôi bây giờ chỉ còn lại sự yên tĩnh. tôi đang chăm chú đọc một cuốn sách trinh thám thật hay đến nỗi tôi không để ý rằng có khách vào, chính là một chàng trai.

xin phép tôi quan sát kĩ người con trai này, một thân hình tỉ lệ chuẩn, dáng người cao nhưng không quá to, làn da mịn màng, mái tóc dấu phẩy khá cuốn hút và đặc biệt anh có một gương mặt cực kì đẹp trai, ôi cái nhan sắc này lâu lắm rồi tôi mới được chiêm ngưỡng..

anh nhẹ nhàng bước đến quầy order, hỏi tôi về những loại bánh, sau đó anh chọn cho mình loại bánh tiramisu cùng với một tách trà hoa nhài thơm ngát. ha, thật trùng hợp thay, tôi cũng khá thích tiramisu bởi vì mùi vị của nó thật sự tuyệt vời, một lớp bánh socola ở phần đáy, tiếp đến là lớp kem và một lớp bánh cùng với lớp kem trên cùng sẽ rắc thêm bột cacao để kìm hãm vị ngọt của bánh. tôi mang bánh cùng với trà ra cho anh và trở về quầy để tiếp tục với quyển trinh thám dở dang của mình.

vừa đọc vừa ngẫm nghĩ vì sao anh lại đến tiệm một mình, trong khi bình thường quán của tôi chỉ dành cho những cặp đôi yêu nhau thôi, tôi khẽ cười thầm trong lòng rồi cảm thán một câu.. con người này cũng thật thú vị đi.. mà thôi, tôi cũng mặc kệ vậy, vì có mỗi mình anh cũng tốt hàng ngày tôi đã chứng kiến nhiều cặp đôi ôm hôn nhau trong tiệm khiến lòng tôi trở nên đau hơn vì tôi đây cũng ế chổng ế trơ...

bầu không khí trong quán thật sự im lặng vì chỉ có hai chúng tôi, mỗi người đều có việc riêng, tôi thì đọc sách còn anh thì sử dụng laptop, thỉnh thoảng nâng tách trà lên nhăm nhi một chút. à khoan chờ chút, anh chỉ nhăm nhi trà thôi, còn miếng bánh thì vẫn còn y nguyên?

sau khi kết thúc việc của mình, anh chợt hỏi tôi về tiệm bánh, anh hỏi rằng tiệm bánh khai trương được bao lâu? bình thường đối tượng khách là ai? etc và anh nói rằng tiệm bánh của tôi nổi tiếng và khá nổi bật nên anh đã rẽ vào và dùng thử thật không ngờ kiểu bài trí, kiểu bánh ở tiệm không ngờ lại hợp với anh như thế, anh thật sự rất thích.
à anh còn giới thiệu tên của mình cho tôi - hwang minhyun - một cái tên thật hay phải không ?
tôi hỏi anh rằng:

- có điều tôi thắc mắc, tại sao bạn lại tới đây một mình trong khi tiệm của tôi chỉ dành cho các cặp đôi?

- à à thật ra là tôi còn độc thân..

- tôi thấy bạn có ngoại hình khá thu hút mà.

nói rồi tôi nhoẻn miệng cười

hwang minhyun | bakeryWhere stories live. Discover now