Đông Bắc Hổ [179]

923 20 13
                                    

179. Đánh nhau!

"Cô là cái thứ gì chứ hả?" Trình Mỹ Lệ lười biếng giống như không để tâm mà trêu đùa cún cưng, nói chuyện xảo quyệt, góc độ cũng cay nghiệt, chỉ dùng ba câu nói, Trương Lam Tương triệt để mất đi quyền lên tiếng.

"Tôi không phải đồ vật!" Trương Lam Tương phản xạ có điều kiện phủ nhận.

"Ha ha ha... !" Gần như tất cả mọi người đều bật cười, ngay cả nhân viên phục vụ tiến vào mang đồ ăn cũng nghẹn đỏ mặt, vai vẫn luôn run run, bày món ăn xong liền nhanh chóng đi ra ngoài, trước tiên cười cho đủ rồi lại nói.

Bên phía Trương gia cũng có người muốn cười, nhưng lại không dám cười ra!

"Vị nữ sĩ này, em họ tôi tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện, mong ngài tha thứ một chút cho một cô bé ngây thơ yêu say đắm." Trương Lam Phong đứng lên, ấn Trương Lam Tương về chỗ ngồi, còn mình thì ôn hòa lễ độ giống như một quý công tử, thay thế Trương Lam Tương lên tiếng với Trình Mỹ Lệ.

Hắn ở kinh sư lớn nhỏ gì cũng coi như là một cậu ấm, thế nhưng hắn không phải công tử ăn chơi, giữ mình trong sạch, rất nhiều nữ nhân đều yêu thích hắn, hắn cũng coi đây là quang vinh, cảm thấy mình cũng coi như là vạn nhân mê.

Hơn nữa bây giờ hắn hạ tư thái thấp như vậy, mặc kệ đối phương là thân phận gì, chung quy sẽ đối xử có chút khác biệt với mình.

Đáng tiếc, hắn quá tự phụ.

"U!" Trình Mỹ Lệ lườm một cái: "Theo như cậu nói, bà đây mới mười tám tuổi, xinh đẹp như hoa, nhất kiến chung tình với ông bố cậu, cậu xem, có phải là nên mời mẹ cậu thoái vị nhường người tài không? Tôi cũng là ngu ngơ yêu say đắm nè!"

Đờ mờ!

Vũ Khánh Cương và Hứa Tư Văn đều sợ ngây người!

Chị dâu khổ cực! Chị dâu uy vũ!

Lời này quá nghẹn người, nghẹn chết người không đền mạng mà!

Trương Vân Thiên ngạc nhiên, Trương Lam Phong phẫn nộ, nữ nhân này nói gì vậy?

Mà người nhà họ Trương lại trợn mắt há mồm, tiện đà nhìn nhìn Trương Lam Tương, có người tâm tư thông suốt liền nhăn mày lại.

Trương gia gia môn bất hạnh, sao lại sinh ra một đứa con gái như Trương Lam Tương vậy? Sớm biết thì năm đó không nên để nhị phòng đón Trương Lam Tương và bà mẹ cô ta về!

"Vị nữ sĩ này, xin hỏi cô dùng lập trường gì tới nơi này? Đây là việc tư giữa Trương gia với Vũ Khánh Cương và Hứa Tư Văn." Trương Lam Kiệt cũng giống như Trương Lam Tương, rất mẫn cảm với vấn đề xuất thân, rất ghét bị người ta bóc trần.

"Ngay cả tôi là ai cậu cũng không biết, còn việc tư?" Trình Mỹ Lệ tự mình rót một tách trà cho mình: "Việc tư chính là không cần mặt mũi theo đuổi nam nhân sao? Nếu không ai thèm thì đi xuất gia đi? Làm gì nhất định phải quấn lấy em trai tôi?"

"Em trai cô?"

"Tôi là chị dâu của Vũ Khánh Cương và Hứa Tư Văn, chị dâu ruột, hai người bọn nó cũng đã có con gái có cháu trai rồi, mấy người đến tột cùng có mặt mũi không vậy? Lại còn dám tới nơi này định ngày hẹn bọn nó, nếu tôi là mấy người, liền đem cái mặt xấu hổ kia trực tiếp nhốt lồng heo luôn!"

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Jul 27, 2017 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

Nam tức phụ của Đông Bắc HổWhere stories live. Discover now