Chương 10

412 20 0
                                    

Đêm hôm khuya khoắt, một bóng dáng nhỏ bé lặng lẽ chuồn êm khỏi phòng, tính vụng trộm rời khỏi hoàng cung.
Tự hỏi cả một buổi chiều, Song Ngư rốt cục đưa ra quyết định.........
Nàng phải rời khỏi Thương Nguyệt quốc.
Chỉ cần rời đi Thương Nguyệt Bảo Bình , không nhìn thấy hắn nữa, lòng của nàng có thể khôi phục bình tĩnh trở lại, cũng sẽ không lại nghĩ đến hắn.
Đều là tại hắn, hại nàng không còn là chính mình.
Chỉ cần cách hắn thật xa, nàng nhất định có thể khôi phục lại thành Hoa Song Ngư  trước đây.
LDù sao, nàng chính là sợ hãi, chính là không dám giao toàn bộ chính mình cho người kia.
Nếu như chẳng may hắn sau này không cần nàng, nàng nhất định sẽ rất đau, rất rất đau, nhất định sẽ sống không nổi.
Kia thà rằng ngay từ đầu bỏ lại, không cần nếm thử làm gì, như thế lòng của nàng cũng sẽ không đau đến lợi hại như vậy.
Nói nàng nhát gan cũng tốt, trốn tránh cũng không sao, nàng chính là không đủ dũng cảm buông thả trái tim đi yêu.
Cho nên, nàng phải rời khỏi.
Chỉ cần rời đi, sẽ không còn muốn hắn.
Kia nếu hắn trở thành tỷ phu của nàng thì sao?
Trong đầu đột nhiên vang lên một tiếng, ong ong làm cho Song Ngư  nói không nên lời.
Nếu Thương Nguyệt Bảo Bình  trở thành tỷ phu của nàng..........
Tâm, bắt đầu run rẩy; đau, làm cho nàng muốn khóc.
Khẽ cắn môi, nàng dùng sức lắc đầu thật mạnh. Không được. Không được. Không được.
Đúng, nàng muốn lựa chọn trốn tránh, dù sao nàng cũng là người nhát gan mà thôi!
"Tường này, có thể hay không rất cao a?" Ngẩng đẩu trừng mắt bức tường kia, Song Ngư hoài nghi khinh công chính mình có thể đủ sức bay qua.
Hơn nữa, tường cao mới chỉ bước khởi đầu, bên ngoài vẫn còn đến vài trở ngại nữa.
Mân mím môi, nàng có điểm do dự, nhưng sợ đứng lại chỗ này lâu sẽ bị thủ vệ tuần tra phát hiện mất.
Quên đi, bằng bất cứ giá nào, nàng đã quyết thì cứ thẳng tiến mà đi!
"Ngươi cho là nơi này muốn đến thì đến, muốn đi liền đi sao?" Một tiếng nói âm lãnh từ sau đầu truyền đến, làm cho nàng  lạnh run cả người.
Nhanh chóng xoay người lại, nhìn đến khuôn mặt anh tuấn kia thực lãnh trầm, nàng sợ tới mức thối lui từng bước.
"Ngươi...ngươi sao lại có thể ở đây......" Đã hơn nửa đêm, hắn lại không ngủ được xuất hiện ở nơi này?!
"Ngươi nói xem?" Nhìn nữ nhân chết tiệt trước mắt, Bảo Bình  có loại cảm giác muốn một tay bóp chết người, thực không nghĩ tới nàng thế nhưng có thể dám vụng trộm rời đi.
Nếu không phải hắn phái người đi theo chú ý nàng, chỉ sợ sẽ thực bị nàng bỏ đi.
Mấy ngày nay, hắn tuy rằng không xuất hiện trước mặt nàng, lại biết được rất nhiều chuyện liên quan đến nàng từ miệng Hoa Cự Giải , mơ hồ đoán ra trong lòng nàng đang sợ hãi.
Cho nên hôm nay hắn mới muốn Sư  nhi đi thử nàng, kết quả thu được thực vừa lòng hắn.
Thủ đoạn nhỏ của nàng, hắn tuyệt không để bụng, thậm chí cảm thấy nàng đùa giỡn tâm cơ như vậy thật đáng yêu.
Loại cảm giác này làm cho hắn thực kinh ngạc.
Từ trước tới này, hắn tuyệt không để ai có tâm cơ đối với hắn, nhưng là đối tượng chuyển thành nàng, hắn lại không hề bài xích.
Mới chẳng bao lâu, hắn đã yêu thích Song Ngư  sâu đến như vậy?
Thậm chí nguyện ý vì nàng bỏ đi tất cả tiểu thiếp, từ nay về sau chuyên sủng một mình nàng.
Hắn như là trúng ma pháp của nàng, cam nguyện vì nàng từ bỏ hết thảy.
Nhưng là, hắn sẽ không chủ động nói cho nàng chuyện đó.
Hắn phải đợi nàng mở miệng, chỉ cần nàng nói ra yêu thích hắn, hắn liền nhất định làm tất cả vì nàng.
Vốn tưởng rằng, sau khi ngày hôm nay nàng cùng Sư  nhi nói chuyện, nàng có thể thấy rõ nội tâm bản thân, sẽ không hề trốn tránh nữa, thành thực đối mặt chính mình, cũng đối mặt hắn.
Thực không ngờ đến nàng đã thấu hiểu, lại vẫn là lựa chọn trốn tránh.
Nữ nhân nhát gan này, thử cũng không chịu thử, liền trực tiếp chọn hướng buông tha.
Nếu không phải hắn có dự kiến trước mà phái người chú ý hành động của nàng, chỉ sợ đã bị nàng không một lời bỏ đi trở về Hoa Vũ quốc.
Tiểu nữ tử đáng giận, vì sao hoàn toàn không làm theo kế hoạch của hắn, làm cho hắn vừa tức vừa giận, cũng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ?
Nếu nàng không phải đặc biệt như vậy. cũng sẽ không thật sâu hấp dẫn hắn đi!
Chính vì thế, hắn tự thấy, cam tâm tình nguyện đặt hết mọi thứ vào trên tay nàng.
Nhưng là phải làm thế nào để nàng trực tiếp thừa nhận tâm ý chính mình, không hề trốn bỏ né tránh, này thật là một vấn đề rất lớn a!
"Ngư  Nhi, ngươi nói ta nên bắt ngươi làm sao bây giờ?" Bảo Bình thở dài bước hướng tới nàng, con ngươi đen một cái chớp cũng không chớp nhìn nàng, trong đó lộ vẻ nhu tình say lòng người, hấp dẫn.
Trái tim loạn nhịp, ánh mắt của hắn làm cho nàng cảm thấy bối rối.
"Để cho.. để cho ta đi!" Làm ơn, đừng dùng loại ánh mắt này nhìn nàng, nàng chống đỡ không được, nếu không phải lý trí liên tục nói cho nàng không được không được, nàng đã sớm đầu hàng từ lâu.
Cho dù hắn có thích nàng, nhưng là có khả năng được bao lâu?
Hắn với thân phận tôn quý, vĩnh viễn không bao giờ thiếu nữ nhân, mà nàng tuyệt không muốn rơi vào kết cục tan nát cõi lòng.
"Ngư Nhi, ngươi rốt cuộc sợ hãi cái gì? Thích ta như vậy đáng sợ lắm sao?" Hắn hỏi, bàn tay to hơi sử dụng lực kéo nàng vào trong lòng.
"Không...." Lồng ngực rắn chắc ấm áp của hắn vây quanh nàng, hơi thở nam tính hiên ngang xông vào mũi, làm cho nàng cảm thấy choáng váng, huyễn hoặc.
"Đừng như vậy. Buông..."
Cứ mỗi lần hắn chạm vào nàng, nàng thể nào cũng không thể suy nghĩ ra cái gì nha!
"Ngư  Nhi, đừng kháng cự ta." Hắn thì thầm bên tai nàng, lần đầu tiên trong lòng đối với nữ nhân dao động, cũng không ngờ lại là một nữ nhân như vậy.
Không thành thực, yêu trốn tránh, một người nhát gan không dám thừa nhận yêu thương hắn.
Nhưng là, nàng như vậy lại khiến cho hắn cảm thấy vô cùng đáng yêu, tâm rung động.
Thương Nguyệt Bảo Bình  cười khổ, thực không hiểu chính mình đến tột cùng là như thế nào?
Có biết bao nữ nhân ôn nhu xinh đẹp cho hắn chọn như vậy, hắn lại đối với nữ nhân tinh ma quái quỷ này mà động lòng, mọi suy nghĩ liền đều hãm sâu trong đó, không tài nào tự kiềm chế nổi mình.
"Ta...." Ôn nhu của hắn, hơi thở của hắn đều làm cho nàng mê loạn, khiến nàng đầu hàng, mềm nhũn ở trong lòng hắn, miệng muốn nói ra, nàng thật sự rất thích hắn.
Nhưng là, câu từ vừa đến bên miệng, trong đầu lại nghĩ đến khung cảnh buổi chiều hắn cùng tỷ tỷ  cười cười nói nói.
Tâm, trở nên ngưng trọng đau thắt.
Nam nhân này sẽ không phải của nàng.
Cho dù không phải tỷ tỷ , về sau cũng sẽ có nữ nhân khác bồi bên người hắn, đến lúc đó hắn sẽ còn thích nàng sao?
"Không cần! Ta không cần ngươi!"
Trong lòng hắn, nàng liều mạng giãy dụa, không muốn mê say chìm đắm trong nhu tình ấm áp kia.
"Vì sao? Ngươi rõ ràng thích ta, không phải sao?" Đôi cánh tay gắt gao ôm nàng, nâng lên khuôn mặt nhỏ, hắn không cho nàng trốn tránh.
Ngư  Nhi, nói cho ta biết, ngươi nghĩ muốn cái gì? Chỉ cần ngươi nói ra, ta liền làm được cho ngươi." Hắn hứa hẹn, chờ nàng mở miệng nói ra hi vọng chân chính trong lòng .
"Ta..." Nhìn hắn, Song Ngư  tâm tình hỗn loạn, nàng liều mạng nhắm mắt làm ngơ thốt ra một câu:"Ta muốn ngươi cưới tỷ tỷ của ta  làm phi!"
"Ngươi nói gì?!" Không nghĩ tới sẽ nghe phải một câu này, Bảo Bình  nheo lại hai mắt, ánh ra sắc lạnh muốn giết người.
Cảm giác được hắn phẫn nộ, thanh âm của nàng khẽ run, nhưng là đã sớm không biết chính mình đang nói cái gì, chỉ có thể tiếp tục lung tung không thật lòng mà nói:
"Không... không phải ta nói ngươi liền làm sao? Như vậy....... Ta muốn ngươi cưới Hoa Cự Giảu làm phi tử!"
Nữ nhân này thực khiến cho người ta muốn bóp chết!...........
Hít sâu một hơi, Bảo Bình  cố gắng áp chế lửa giận trong lồng ngực, nhưng quả thực rất khó!.
Nữ nhân chết tiệt này, quả thực có tài năng thiên phú làm người ta phải tức chết đi!.
"Hoa Song Ngư , ngươi thực đáng chết!"
Không bao giờ muốn từ miệng nàng nghe một lời đáng giận nào nữa, hắn cúi đầu dùng sức hôn trụ cái miệng nhỏ nhắn đáng giận lại mê người kia.
"Không..........."
Hắn lại hôn nàng!
Song Ngư  tưởng đẩy hắn ra, không muốn đáp ứng nụ hôn của hắn.
Nhưng là vừa đụng tới bạc môi kia, cái miệng nhỏ nhắn lại không tự chủ mở ra mời hắn tiến vào, thậm chí ngay cả cái lưỡi thơm tho cũng tự động theo bản năng tìm kiếm lưỡi hắn, triền miên quyện làm cùng hắn hơi thở.
Ngô—– thật sự là đáng xấu hổ, nàng hoàn toàn không thể kháng cự nam nhân này.
"Ngư Nhi, ngươi muốn ta đúng không?" Duyện làm cái lưỡi thơm tho nhuyễn nộn, phiên giảo nước bọt trong cái miệng nhỏ nhắn, Bảo Bình bừa bãi đòi lấy ngọt ngào của nàng.Biết nàng  không thể kháng cự chính hắn, động tác của hắn càng thêm cuồng dã làm càn, ép lưng nàng đè sát vào tường, hai thân thể dính sát vào nhau như hợp thành một, lưỡi cùng lưỡi không ngừng dây dưa, trao đổi lẫn nhau nước bọt, nụ hôn quá mức kích cuồng làm cho nước bọt không kịp nuốt, theo khóe miệng mà chảy ra.
Hắn thô lỗ mở ra vạt áo của nàng, kéo áo lót anh sắc lên trên, làm cho hai bầu ngực tuyết nộn no đủ hoàn toàn hiện ra trước mắt.
Dưới ánh trăng thản nhiên mơ hồ, hai luồng tuyết nhũ trở nên lấp loáng trắng, nhũ tiêm hồng đỏ bên trên phiếm ra ánh sắc mê người.
Bàn tay to không chút khách khí cầm lấy bên bầu ngực trái, dùng sức vuốt ve tuyết trắng nhũ thịt, yêu thích không ngừng nơi nhuyễn nộn trắng mịn đầy xúc cảm kia.
"Ngô........."
Bầu ngực mẫn cảm bị hắn vuốt ve, theo đè ép không nặng không nhẹ kia, nhũ tiêm không tự chủ được mà đứng lên cương cứng.
Thân thể nhiệt tình sớm thành thói quen với âu yếm của ai kia, mới trêu chọc một chút, đôi mắt của nàng đã giăng đầy sương mù, nơi riêng tư cũng trở nên ẩm ướt dịch.
"Nhũ tiêm nhanh như vậy đã cứng rắn, muốn ta dùng miệng hấp nó sao?" Một bên liếm hai cánh môi ngọt ngào của nàng, một bên dùng ngón cái cọ xát nụ hoa trên đồn tuyết bên trái, thanh âm trầm thấp nói ra lời dâm đãng.
"Ân..... Muốn......."
Lời nói của hắn làm cho nàng thực xấu hổ, nhưng là thân thể lại không tự chủ mà khát cầu, làm cho nàng ưỡn bộ ngực lên, yêu cầu đùa bỡn của hắn.
"Bảo..... Bộ ngực của ta hảo trướng, thật khó chịu....... ngươi giúp ta xoa.. xoa........" Nàng nhếch khuôn miệng nhỏ mê muội yêu cầu, lý trí trong óc sớm đã biến đi đâu mất.
Bộ dáng phóng đãng của nàng dụ hoặc hắn, Bảo Bình  cúi đầu, làm theo mong muốn của nàng hàm trụ nụ hoa hồng, dùng sức hút.
Tay phải của hắn cũng không ngừng vuốt ve trái hồng đào bên phải, miết đùa nộn thịt tuyết trắng, lại dùng hai ngón tay vuốt kéo làm nhũ tiêm bên trên đỏ bừng.
"Ân..... Thật thoải mái........"
Song Ngư  ngửa đầu ngâm nga, thân mình hơi hơi uốn cong lên, làm cho hạ thân hai người tiến sát lại mật hợp, cũng làm cho cứng rắn của hắn kề sát nơi mềm mại của nàng.
Cảm giác nóng rực cách quần áo truyền đến kích thích nàng, nàng nhịn không được vặn vẹo eo nhỏ, làm cho nơi riêng tư cọ xát lửa nóng cứng rắn của hắn.
"Cơ khát như vậy, đã muốn ẩm ướt sao?"
Vẫn đang ngão cắn nhũ tiêm, hơi thở của hắn vì tư thái dâm lãng của nàng mà thoáng hỗn loạn, vừa hơi hơi di động hông, liền đụng nhẹ phải nơi riêng tư non mềm.
"A! Ẩm ướt, ẩm ướt.... Ân........"
Đỏ mặt, nàng đã không phân biệt nổi chính mình đang nói cái gì, thân mình bị tình dục khống chế, thầm nghĩ muốn lửa nóng của hắn thật sâu thâm nhập vào trong cơ thể.
"Phải không? Để cho ta sờ xem nào.."
Bàn tay to lần xuống thăm dò, nhanh chóng vượt qua làn váy, đi tới bên ngoài tiết khố nhỏ, đầu ngón tay lập tức đụng phải một mảnh ướt át.
"Nhanh như vậy liền ẩm ướt, muốn ta sao?" Thanh âm của hắn khàn khàn, nho nhỏ thổi bên tai, hai ngón tay không ngừng ve vuốt, cách lớp vải dệt gãi nhẹ hoa môi.
"Ân.... Ta muốn......"
Thân hình mê người nhiệt tình tự động điều chỉnh tư thế, làm cho nơi riêng tư không ngừng cọ xát ngón tay thon dài.
Nhưng là không đủ, loại cảm giác gãi ngứa này thực không đúng, càng làm cho nàng thêm khó nhịn.
Song Ngư  nhịn không được thân thủ cầm lấy tay hắn, muốn hắn một chút mạnh hơn.
"Bảo .... Ta cảm thấy rất ngứa..... dùng sức nhu.........."
Nàng than nhẹ, nơi riêng tư không ngừng cọ cọ tay hắn, làm chảy ra càng nhiều chất lỏng, khiến tiết khố càng trở nên dính ướt, phiếm một chút ngọt hương.
"Như vậy sao?"
Hắn một phen cởi bỏ hẳn tiết khố, hai ngón tay dài không chút khách khí theo hoa dịch xâm nhập nộn huyệt.
"A!"
Hắn đi vào thật nhanh lại sâu quá, làm cho nàng nhịn không được bật hô lên.
"Ưm... Tuyệt quá.... Còn muốn nó.. động nữa.........."
Dục hỏa khó nhịn, thân mình chờ không kịp động tác của hắn, tự thân cao thấp di động ngậm vào nhả ra ngón tay.
"Ngư Nhi của ta, thân thể của ngươi thực lãng, làm cho ta thật thích......"
Hắn đã sớm biết nàng có một bộ dáng thân thể nhiệt tình, tư thái dâm mị kia đủ để mê hoặc tất cả nam nhân.
Thân thủ cởi bỏ đai lưng chính mình, hắn để cho vật nam tính sớm sưng to vì dục hỏa nảy ra, lại đè thấp trán của nàng xuống.
"Hàm trụ."
Hắn mệnh lệnh, ngón tay liên tục đổi phương hướng, tiếp tục ở trong nộn vách tường hoa xoay tròn, vuốt ve ma sát hoa hạch bên trong.
"Ân....." Nhìn lửa nóng thô dài trước mắt, nàng trong lòng rung động, giương đôi mắt điềm đạm đáng yêu xem xét hắn.
Nàng là—- không biết nên làm như thế nào——-
"Dùng miệng ngươi hàm trụ nó, làm cho nó ẩm ướt, tựa như ta làm ẩm ướt tiểu huyệt của ngươi."
Nói xong, hai ngón tay hắn dùng sức xoay xoay ma sát hoa hạch của nàng.
"A!"
Theo hành động của hắn, khoái cảm trong cơ thể trào dâng, làm cho nàng bật ra tiếng yêu kiều, mà hắn cũng nhân cơ hội, đem lửa nóng thô dài xâm nhập vào cái miệng nhỏ nhắn đang hé mở.
Vật nam tính không chút khách khí tiến vào, làm cái miệng nhỏ bé mở to, nàng theo bản năng chụp lấy phần cuối nóng thiết đỡ lại.
Khinh thở dập dồn, trong miệng tràn ngập hương vị nồng đậm nam tính, mao tiêm (lông) nhẹ bay trên mặt nàng, làm cho nàng cảm thấy có chút ngứa ngáy.
"Đúng rồi, chính là hàm trụ như vậy......... Dùng đầu lưỡi của ngươi liếm..... lại hấp......"
Cảm giác bị cái miệng nhỏ nhắn nóng ẩm của nàng ngậm lấy thật tốt, thoải mái làm cho hắn nheo đôi mắt lại.
Nghe mệnh lệnh của hắn, phấn lưỡi khẽ liếm lửa nóng trong miệng, lại sau đó dùng sức hấp mút.
"A! Tuyệt quá.... chính là như vậy......."
Cái miệng nhỏ nhắn kia ẩm ướt lại thực nóng, theo hành động hút liếm của nàng, nóng thiết càng thêm trướng thô to.
"Ân... ưm......"
Cái miệng nhỏ nhắn không ngừng hàm hấp vật nam tính của hắn, mà hưng phấn của hắn cũng kích thích nàng, theo bản năng bắt đầu di động đầu nhỏ, qua lại liếm láp lửa nóng của hắn.
Bàn tay nhỏ bé cầm phía cuối nóng thiết di động theo, lơ đãng đụng chạm đến hai viên cầu.
Bộ vị mẫn cảm vừa bị đụng chạm, Bảo Bình lập tức run run.
Nàng nhận thấy liền cảm giác rất thú vị, ngón tay lại tiếp tục vỗ về chơi đùa viên cầu, cái miệng nhỏ nhắn cũng không ngừng hút liếm, duyện lửa nóng thô dài thành một mảnh bóng loáng tinh lượng.
"Ngư  Nhi..... Hấp ta như vậy........ ngươi có vẻ càng ẩm ướt...." Ngón tay dài ở tiểu huyệt mê người di động qua lại, phát hiện ra, theo động tác cái miệng nhỏ nhắn ngậm hút, nộn huyệt dường như cũng càng co rút nhanh, giảo ra càng nhiều chất lỏng.
"Ân........"
Nàng hừ nhẹ một tiếng, ánh mắt lơ mơ mờ sương, phiếm một tầng ánh nước, rõ ràng là đang lấy lòng hắn, vậy nhưng nàng lại cảm thấy thân thể càng lúc càng nóng hơn.
"Bảo....."
Bỏ lửa nóng ra khỏi miệng, nàng khát cầu nhìn hắn.
"Còn chưa được, trước giúp ta hấp nó."
Bàn tay to chế trụ cái gáy của nàng, lại lần nữa nhét nóng thiết vào cái miệng nhỏ nhắn, lần này không hề chờ nàng hút ngậm, hắn chủ động thẳng lưng trừu đưa.
"Ngô!"
Song Ngư trừng lớn mắt, vật nam tính thô dài trong miệng chạm đến tận yết hầu, làm cho nàng có điểm muốn phun ra.
Nàng mau chóng đưa tay cầm lấy phía cuối nóng thiết, chỉ sợ hắn dùng sức đâm vào.
"Lấy miệng ngươi dùng sức hấp."
Hắn thấp giọng mệnh lệnh, hông tiếp tục qua lại đong đưa, mà ngón tay ở tiểu huyệt đùa bỡn, cũng cùng tiết tấu trừu sáp theo.
"Ân...... Ân........."
Nộn huyệt bị ngón tay của hắn không ngừng ra vào, nàng hừ nhẹ, nghe lời dùng sức hút vật nam tính, tay nhỏ bé cũng theo đó vỗ về chơi đùa hai viên cầu phía sau.
Nàng hút liếm phát ra âm thanh chậc chậc, cùng với thanh âm tư tư của ngón tay nam nhân trừu sáp nộn huyệt, hòa vào nhau tạo thành chương nhạc dâm lãng.
Đột nhiên một ngón tay thon dài lại xâm nhập, ba ngón tay của hắn đem vách tường hoa huyệt chống đỡ mở to, mang đến khoái cảm cùng chút đau nhè nhẹ.
Hắn không lưu tình chút nào qua lại trừu đưa, dùng sức đùa bỡn ép buộc tiểu huyệt của nàng, làm cho xuân thủy liên tiếp tràn ra, cũng làm cho vách tường hoa tăng biên độ co rút, hấp nuốt ngón tay của hắn càng nhanh.
"Ngô!"
Nộn huyệt bị hắn làm càn đùa bỡn, cảm giác đau nhè nhẹ dần chuyển thành một trận tê dại khoái ý, làm cho nàng rốt cuộc chịu không nổi. Thân thể theo bản năng buộc chặt, cái miệng nhỏ nhắn cũng theo đó ngậm chặt vào, dùng sức hút nóng thiết ngay trước mắt.
"A!"
Cái miệng nhỏ nhắn của nàng hấp nhanh như vậy, làm cho cơ bắp toàn thân hắn căng cứng, rốt cuộc khống chế không được mà phun ra bạch dịch nóng rực.
Không chút nào giữ lại, toàn bộ phun ở trong miệng nàng...........
"Ngô......... Khụ khụ...."
Bất ngờ làm cho nàng bị sặc, trong miệng tràn ngập nồng mùi vị nam tính, chất lỏng nàng không kịp nuốt, một chút tuôn ra nơi khóe miệng.
Lúc này hắn đem lửa nóng thô dài từ trong miệng nhỏ rút ra, bạch dịch còn chưa tuôn trào hết nhỏ giọt, lưu lại dấu vết dâm đãng.
Ánh mắt mơ hồ xem xét hắn, nàng theo bản năng nuốt chất lỏng trong miệng, còn vươn phấn lưỡi liếm đi bạch dịch bên môi, kia động tác dâm lãng làm cho hắn bật ra rên rỉ, con ngươi đen cũng trở nên nồng đậm lửa tình.
"Ăn ngon sao?" Cúi đầu liếm đi bạch dịch còn sót lại trên môi dưới của nàng, hắn thưởng thức mùi vị chính bản thân.
"Ăn ngon...."
Thanh âm của nàng kiều nhuyễn, tiểu huyệt chưa được thỏa mãn mà mang đầy cảm giác hư không, mà ngón tay hắn vẫn còn dừng lại ở tiểu huyệt.
"Miệng trên mặt no rồi, còn miệng phía dưới đã no?" Duyện mút môi dưới non mềm của nàng, thanh âm khàn khàn lại hỏi.
"Còn không có...."
Từng trận hư không trào dâng trong cơ thể, làm cho Hoa Song Ngư rất rất muốn hắn...
"Bảo.... Tiến vào, cầu ngươi.........."
Lắc lắc eo nhỏ, nộn thịt gắt gao hấp trụ ngón tay hắn, nhưng là như vậy không đủ a, nàng muốn lớn hơn nữa, càng nóng gì đó nữa, kia mới có thể thỏa mãn nàng.
Bảo Bình  rút ngón tay ra khỏi, theo động tác rời đi của hắn, yêu dịch liên tiếp lưu tiết tràn ra, làm tay hắn trở thành ướt đẫm, phiếm ánh nước trong suốt mê người.
Hắn xoay nàng  đối mặt với tường, nâng hai tay của nàng chống lên tường, còn thân hình thì cúi xuống một nửa, hai bờ mông tuyết trắng để ngay trước nam tính cực đại.
"Ân..... Mau vào......."
Quay đầu lại nhìn hắn, nàng  cầu xin, chủ động mở ra hai đùi, làm cho hoa huyệt phấn nộn tỏa rộ ngay trước mắt hắn, hoa dịch chưa chảy hết ra, tích lạc làm ẩm ướt bóng sáng.
"Ẩm ướt như vậy........."
Nhìn yêu dịch trong suốt kia tẩm ướt toàn bộ vùng trung tâm giữa hai đùi tuyết trắng, hai tay hắn cầm hai bên mông cánh hoa, xoa nhẹ vuốt ve hai bờ căng tròn.
Vật nam tính cực đại phiếm hồng sáng bóng, cứ như vậy để trước hoa huyệt nộn phấn, chậm chạp không chịu tiến vào, chính là cứ ở bên ngoài đùa bỡn bối thịt ướt đẫm.
"Không..... Đừng như vậy mà......."
Nàng khó nhịn phe phẩy mông, đỉnh đầu nóng thiết đè ép bối thịt, lại tiến vào một chút liền ngay lập tức rời khỏi, trêu đùa nàng càng thêm ngứa ngáy.
Rốt cuộc chịu không nổi trêu chọc của hắn, nàng chủ động đợi thời cơ, ngay lúc nóng thiết cực đại cọ qua hoa môi, dùng sức đưa mông làm cho nó đi hẳn vào tiểu huyệt.
"Ngô!"
Không nghĩ tới nàng làm như vậy, Bảo Bình  nhất thời kìm lòng không đậu thốt lên, lửa nóng dục vọng đã chen vào một nửa, bị vách tường hoa trơn ướt gắt gao hấp trụ lấy.
"A...... Thật lớn... nóng quá........."
ngửa đầu rên rỉ, nam tính cực đại bị nộn vách tường gắt gao hấp trụ tản ra nhiệt lớn, làm cho nàng một trận run run.
"Còn chưa đủ........ Ta còn chưa tiến vào toàn bộ......"
Hắn hừ nhẹ, chỉnh tư thế một chút rồi dụng lực, đem nóng thiết cực đại toàn bộ xâm nhập vào trong cơ thể nàng.
Hắn nhanh tiến vào chỗ sâu nhất của hoa tâm, va chạm vào nơi mềm mại của nàng, vách tường non nớt lập tức co rút, đem hắn hấp thụ càng nhanh.
"Ân a....... Sâu quá...."Song Ngư nhẹ giọng yêu kiều, không tự chủ được di động eo nhỏ, phối hợp với va chạm của hắn.
Bảo Bình  đưa tay về trước cầm lấy tuyết nhũ non mềm, vuốt ve đè ép, hơn nữa thỉnh thoảng đùa bỡn đỉnh kiều nhụy đỏ bừng.
Hổ thắt lưng không ngừng luật động, ra sức đưa nóng thiết trừu cắm nộn huyệt, hưởng thụ khoái cảm thư sướng bị vách tường hao gắt gao giảo hấp.
"Ngư Nhi..... Ngươi thật chặt..........."
Hắn rên rỉ, nàng co rút kích thích lửa nóng của hắn, làm cho hắn tiến lên càng mãnh liệt, va chạm không ngừng tạo ra tiếng vang.
Theo trừu đưa qua lại của hắn, trong cơ thể nàng tràn ra càng nhiều xuân triều, đem nơi hai người ái ân biến thành một mảnh ẩm ướt, cũng làm cho hắn ra vào càng thuận lợi.
Hai bàn tay to cũng không quên ve vuốt nhũ thịt tuyết trắng thành sưng đỏ, theo tiết tấu nóng thiết ra vào, thưởng thức hai gò bồng đảo mê người mềm mại, nhũ tiêm phấn nộn cũng ánh ra màu mị hoặc quyến rũ.
"Ân...... A......."
Nàng phe phẩy đầu, mái tóc đen dài rối tung trên lưng, thân thể mềm mại đổ mồ hôi đầm đìa, không chỉ trong cơ thể bị hắn trừu đưa biến thành ướt sũng, liền ngay cả thân mình cũng dính mồ hôi của hắn rơi lên, trở nên trơn ướt không chịu nổi.
Va chạm của hắn càng nhanh hơn, càng dùng sức, vật cứng rắn thô dài cũng trở nên lớn hơn, đem nộn huyệt mở ra hết cỡ, choán hết hư không, không để lại một tia khe hở.
"A!"
Nàng rốt cuộc nhịn không được, cái miệng nhỏ nhắn bật ra tiếng tiêm kêu, thân thể bắt đầu run rẩy mạnh, nộn huyệt cũng tăng biên độ co rút.
Biết nàng sắp tới cao trào, hắn càng nhanh luật động, ra sức trừu cắm, yêu dịch càng nhiều chảy ra.
"Cũng sắp..... Chờ ta........" Hắn khàn khàn thô nói, bàn tay to nắm chặt tuyết nhũ của nàng, thắt lưng di động dùng sức đâm.
"A!"
Nàng rốt cuộc thừa nhận không nổi, khóc ngâm ra tiếng.
Hắn theo đó bật ra một tiếng thô rống, bạch dịch phun ra trong cơ thể nàng, hỗn hợp với hoa dịch làm nơi ân ái thành một mảnh ướt sũng.
Sau đó, thân thể hai người đang căng cứng chậm rãi nhuyễn mềm.
Hoa Song Ngư  thở gấp hồng hộc, dĩ nhiên lấy không ra một nửa phần sức, khí lực không còn chỉ có thể mềm nhũn ở trong lòng hắn.
Bên tai, truyền đến thanh âm khàn khàn thấp giọng của nam nhân.
"Ngư Nhi của ta, ngươi muốn ta cưới Hoa Cự Giải về làm phi tử, chỉ cần ngươi không hối hận, lời ngươi nói ta đều nghe........."
Ngươi muốn ta kết hôn cùng tỷ tỷ ngươi , ta liền cưới, chỉ cần ngươi không hối hận, lời ngươi nói ta đều nghe.......

( Bảo Bình -Song Ngư) Công Chúa Đùa Giỡn Tâm Cơ (edit)Where stories live. Discover now