Hạ Thiên cười khẽ: "Công tử quả thật biết chọn"

Hàn Lượng lắc đầu, "Ta đối thứ này không biết gì cả." Đem đồ chọn tốt đưa cho Tiểu Hà Tử, "Nhớ mang về giúp ta."

Tiểu Hà Tử ngây ngốc tiếp nhận, không nghĩ tới Hàn Lượng thật đúng là muốn lấy mấy thứ này. "Công tử thật muốn học điêu khắc ngọc khí?"

"Tự nhiên là thật." Hàn Lượng gật đầu.

"Ta đi an bài, nhất định chọn sư phó tốt nhất cho ngài." Hạ Thiên nói.

"Không cần phiền hà, ta cũng chỉ học một ít thôi." Hàn Lượng nói, "Đừng chậm trễ chính sự của các ngươi."

"Không sao." Hạ Thiên cười, "Nói không chừng ta còn có thể học cùng ngài a."

Hai người đối diện, nở nụ cười thâm ý, Tiểu Hà Tử không hiểu ra sao càng khiến tiểu tâm can loạn chiến. Tổng cảm thấy tươi cười của bọn họ không có hảo ý, không biết là ai không hay ho, không phải chính mình là được!

Đi dạo một buổi chiều, sắc trời cũng muộn, ba người quay lại Tìm Lộc Uyển, Lục Đỉnh Nguyên sớm đã nói xong chính sự, đang chờ trong viện cùng Phi Ảnh, Lục thúc đã đi chuẩn bị cơm chiều, Tiểu Hà Tử chạy nhanh đi hỗ trợ.

"Tham quan vui vẻ sao?" Lục Đỉnh Nguyên hỏi, tự nhiên biết buổi chiều Hàn Lượng đi đâu.

"Ân. Còn ngươi?" Hàn Lượng hỏi lại, không khỏi nâng tay nhẹ chạm vào vùng lông mày hơi gồ lên của Lục Đỉnh Nguyên.

"Ta sợ là phải đi một chuyến." Lục Đỉnh Nguyên thở dài.

Chương 35

Vừa nói xong, cơm chiều đã được mang lên, Tiểu Hà Tử tiếp đón mọi người ăn cơm.

Ăn xong cơm chiều, mọi người đều tự lui đi, Lục Đỉnh Nguyên lại đem Phi Ảnh triệt. Nguyên bản Phi Ảnh do dự, nói: "Nơi đây không thể so với trong cung", lại phải ở dưới yêu cầu lần nữa của Lục Đỉnh Nguyên mà rời đi.

Nhìn bộ dáng đầy tâm sự của Lục Đỉnh Nguyên, Hàn Lượng đem y kéo vào trong lòng: "Thực nghiêm trọng sao?"

"Mười mấy huynh đề, không rõ sống chết." Thanh âm Lục Đỉnh Nguyên rất nhỏ, cũng rất trầm.

"Có chỗ cần ta hỗ trợ không?" Hàn Lượng một tay ôm y, một tai xoa nhẹ bờ vai của y.

Lục Đỉnh Nguyên lắc đầu, đem mặt vùi vào hõm vai của Hàn Lượng, "Ngươi không cần lo lắng. Ta đem Phi Ảnh lưu cho ngươi, mấy ngày này ngươi cứ hảo hảo ngoạn, Nếu trong cung trong phủ đều ngoạn chán, kêu Phi Ảnh đem ngươi đi đây đó một chút, cảnh sắc ở phụ cận nơi này cũng không tệ lắm. Ta qua một tháng cũng sẽ trở lại."

"Không cần lo cho ta, Phi Ảnh, Tiểu Hà Tử đều là người bên cạnh ngươi, mang theo càng thêm tiện lợi một chút."

Lục Đỉnh Nguyên lại lắc đầu, "Ngươi không có võ công, lưu một người cho ngươi khiến ta yên tâm hơn."

Hàn Lượng ở trong lòng cười thầm, thầm nghĩ: Chính là không có võ công lại lưu lại Phi Ảnh mới nguy hiểm, ngươi không sợ hắn nhất thời kích động đem ta giết chết?

Thị Ngược Thành TínhWhere stories live. Discover now