Chương 65

1.9K 104 2
                                    

65, Chương thứ sáu mươi năm . . .

"Đúng vậy sao?" Sở Nguyệt Xuất cúi đầu, cầm chén trà Ngôn Tĩnh vừa mới pha cho mình uống ngay một hơi.

"Tôi nghĩ cô so với Tiểu Du lớn hơn nên sẽ lý trí hơn." Ngôn Tĩnh mặt lạnh, lông mày đen nhanh liễm, "Sở lão sư, chẳng lẽ cô không biết hai người như vậy..."

"Chúng tôi như vậy cũng không sai a." Sở Nguyệt Xuất đặt chén trà xuống, nghĩ đến Ngôn Du đáng yêu như vậy, khóe môi nổi lên một tia cười yếu ớt, "Nếu nàng khoái hoạt, chẳng lẽ... Làm tỷ tỷ ngược lại không muốn sao?"

"Tôi..." Bị Sở Nguyệt Xuất nói thế nhất thời nghẹn lời, Ngôn Tĩnh trầm mặc một lát, mở miệng lần nữa, "Làm tỷ tỷ, muội muội làm sai hoặc nhất thời vờ ngớ ngẩn đều là nên giúp nàng uốn nắn."

"Chính là nàng lại không có phạm sai lầm, cũng không có vờ ngớ ngẩn." Sở Nguyệt Xuất chống cằm, "Nàng... Mới là người chân chính có thể nhìn thấu triệt thật giả đúng sai."

Là đôi mắt kia quá mức trong suốt như nước cho nên mới có thể dễ dàng nhìn thấu thế sự bị sương mù bịt kín.

"Cô..." Ngôn Tĩnh lại nghẹn lời, thật lâu sau, "Coi như tôi đồng ý thì ba mẹ của tôi cũng sẽ không đồng ý. Tiểu Du nhất định là chưa cùng cô nói qua nhà tôi rốt cuộc là như thế nào."

"Đúng vậy, nàng chỉ là nói cho tôi biết..." Sở Nguyệt Xuất nhẹ nhàng cười, "Mụ mụ của nàng cùng tỷ tỷ thực yêu nàng, chỉ cần nàng hạnh phúc, mụ mụ cùng tỷ tỷ nhất định sẽ ủng hộ nàng."

"Em ấy hiểu rất đơn giản." Chuyện này Ngôn Tĩnh đương nhiên biết, giờ phút này vẫn làm vẻ mặt nghiêm túc, "Huống chi, coi như tôi cùng mẹ ủng hộ em ấy... Ba ba cũng sẽ đem em ấy đánh chết."

Trong lòng nhảy dựng, Sở Nguyệt Xuất đã nghe nói qua ba ba của Ngôn Du, nhướn mi, "Ngôn tiên sinh... Sẽ đánh người?"

Nghe nói Ngôn gia là giáo dục thế gia, mỗi một đời đều cho ra một nhân vật theo ngành giới dục thực kiệt xuất, ba ba Ngôn Du chính là hiệu trưởng duy nhất của một trường đại học trọng điểm có gốc gác vô cùng lớn của bổn tỉnh. Nhưng vô luận là từ nơi nào nhìn thấy, trên báo cũng như TV hoặc trên máy tính, ba ba Ngôn Du thoạt nhìn đều thật phong độ nhẹ nhàng, hoà nhã dễ gần, như thế nào sẽ...

"Ba ba là người có quyền uy nhất trong nhà." Ngôn Tĩnh thản nhiên phun ra những lời này, "Không ai có thể phản kháng ông ấy."

Tuy rằng, Ngôn Du lặp đi lặp lại nhiều lần phản kháng, chính là Ngôn Tĩnh cũng không muốn nói cho Sở Nguyệt Xuất biết chuyện này mà vẫn như trước mặt không chút thay đổi, "Tiểu Du không thích làm giáo viên cô cũng biết rồi, Tiểu Du có thể nói là thiên tài của ngành khoa học tự nhiên, cho nên khi nàng tốt nghiệp, thực tế phải đi công tác ở một sở nghiên cứu, chính là ba ba..."

"Như vậy cũng quá chuyên chế ." Sở Nguyệt Xuất lắc đầu, nghĩ đến Ngôn Du rõ ràng không thích làm giáo viên còn muốn bị buộc đến trường, trong lòng có chút bất mãn, "Chẳng lẽ Ngôn tiên sinh cũng không thèm nghe chút ý tưởng của nữ nhi sao?"

[BHTT] [Hoàn] [Edited] Hữu Ương Lưỡng Song - Bằng Y Úy NgãWhere stories live. Discover now