Chương 7: không thể trốn chạy

142K 2.2K 106
                                    



"Vậy tôi đang lấy cái gì để thương em?"

Ninh Kiến Thần trầm thấp giọng mê hoặc.

"ưm..."

Lô Vỹ Tinh cắn lấy môi dưới mê người cố nén không để cho tiếng kêu phát ra, Ninh Kiến Thần không hài lòng mà cố ý dừng lại hạ thân, chậm rãi rút ra.

"a..đừng...."

Lô Vỹ Tinh nhắm nghiền hai mắt, khó chịu lên tiếng.

Ninh Kiến Thần độc ác đã đem cô xơi mức này rồi còn bức cô phải nói ra những lời đáng xấu hổ như thế a.

Ninh Kiến Thần tay phải xoa nắn lấy nụ hoa mà gảy, tay kia không an phận mò xuống khu cấm địa.

Bàn tay với những ngón dài của hắn hạ xuống trên bờ mông tròn của cô, làn da cô mát lạnh trong đêm tối, mượt mà sau khi hoan ái một lượt đã nóng lên, đỏ ửng toàn thân. Vuốt ve một hai cái, bàn tay kia lại lần ra trước, Ninh Kiến Thần dùng ngón tay cái nhẹ nhàng ma sát, cảm nhận rõ ràng độ ướt càng lúc càng đậm.

Ngón tay xấu xa còn đẩy vào trong thêm một chút, Lô Vỹ Tinh nhận khoái cảm tiếng rên rỉ phát ra rõ ràng, bàn tay nắm lấy bả vai hắn mà siết chặt, in lên những lằn móng tay.

Dáng điệu này của cô cực kỳ mê người, phòng tắm càng ngày càng tràn đầy hơi thở nóng rẫy vì bị kích thích. Bên dưới của hắn đã đau đên muốn đâm chết cô ngay bây giờ tiếp tục cứng lên, đội thành một cây gậy thịt to lớn.

Ninh Kiến Thần đưa mặt đến đối diện với cấm địa của Lô Vỹ Tinh , mũi tràn đầy mùi dục dịch, không khiến hắn thấy phản cảm, ngược lại còn kích thích nhóc bên dưới hơn.

Ninh Kiến Thần đưa tay lật mặt cỏ, lần vào mép thịt bên trong đang co giật đóng mở vì trận kịch liệt vừa rồi, nhẹ nhàng nắn miết.

"a...ưm......."

Lô Vỹ Tinh vô thức đẩy hông lên thật nhẹ, như còn muốn thêm nữa. Ninh Kiến Thần từ từ cúi dầu xuống, lưỡi liếm vào lần thịt non bên trong, quét lấy ẩm ướt ấm nóng từ đóa hoa của cô một cái rồi rời đi. Như cảm thấy không đủ, lại liếm thêm một lần nữa.

"A...không cần...Thần...đừng trêu chọc tôi nữa mà. làm ơn,,,làm ơn..."

Cản nhận con mèo nhỏ đã bị kích thích đến không thể chịu được nưã, Ninh Kiến Thần cười tà ác, khàn giọng nói bên tai cô.

"ngoan. nói tôi lấy gì để thương em?"

Lô Vỹ Tinh vẫn cố chấp lắc đầu, nhắm nghiền đôi mắt .

Tay phải rời khỏi mép thịt, dùng hai ngón cắm vào trong động, vừa mút mát, vừa đưa đẩy ra vào. Cơn tình triều trong Lô Vỹ Tinh càng lúc càng dâng cao, cảm xúc tê dại gần như run rẩy.

Ninh Kiến Thần ngón tay vào thật sâu, bên trên thì nút lấy hoa hạch kịch liệt, một khắc cũng không hề buông tha. Hai ngón tay dần đẩy nhanh tốc độ, ban đầu còn chút nhịp nhàng nhưng dần dần như ngựa không cương, vào ra với tốc độ ánh sáng. Trong ngoài kích thích, Lô Vỹ Tinh nhanh chóng cảm giác được cơn tê dại đang ập đến, mà Ninh Kiến Thần lại càng tăng tốc độ ngón tay. Lô Vỹ Tinh rùng mình kịch liệt, nhưng không đủ. không đủ. muốn hơn nữa.

[Mộng Dục hệ liệt] Lấy em làm điểm tâm - Huyền Namida (FULL)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ