Cầu tự

28 0 0
                                    

Bảo thân quảng tự yếu nghĩa
(nghĩa lý chánh yếu để giữ gìn thân thể, đông con cháu)
Chử Thượng Thư luận về chuyện đông con lắm cháu như sau:
- Người xưa nam tử ba mươi tuổi lấy vợ, nữ nhân hai mươi tuổi lấy chồng, vì
muốn cho Âm Dương đã hoàn thiện, đầy đủ. Vì thế, hễ ăn nằm bèn có thai, có
thai bèn sanh con, con sanh ra sống lâu. Đời sau chẳng thể tuân theo lệ ấy, nam
chưa đầy mười sáu tuổi, nữ chưa tròn mười bốn, đã sớm lõi đời! Do ngũ tạng có
chỗ chưa vẹn đầy, mai sau ắt sẽ mắc bệnh quái lạ! Vì lẽ này, có kẻ sanh nhiều lần
mà con không nuôi được, nhân dân phần nhiều chết yểu! Nói chung là vì chẳng
biết đạo làm cha mẹ của kẻ khác. Đạo này có mối quan hệ chẳng nhỏ, thế nhưng
kẻ làm cha chẳng tiện dạy con, người làm thầy chẳng tiện truyền cho trò. Về sau,
mới nhận biết, hối hận thì đã muộn mất rồi.
Tôi đặc biệt nói thô thiển như vậy, muốn cho những kẻ trẻ tuổi đều biết.
Phàm là con gái, từ mười bốn tuổi trở đi, mỗi tháng đều có kinh nguyệt một lần,
[kéo dài] ba ngày mới hết. Nói chung, cứ ba mươi ngày có kinh một lần là bình
thường. Nếu hai mươi mấy ngày đã có kinh, hoặc ba mươi mấy ngày mới có, tức
là kinh nguyệt chẳng điều hòa, phần nhiều sẽ khó có con! Vì thế, cần phải uống
thuốc trước để điều hòa kinh nguyệt. Kinh nguyệt đã đều đặn rồi vợ chồng mới
hòa hợp. Cần phải đợi sau khi ba ngày kinh nguyệt đã sạch thì mới có thể ân ái.
Viên Liễu Phàm nói: "Phàm là phụ nữ khi kinh nguyệt sắp chấm dứt [mỗi tháng],
sẽ có một ngày rạo rực, tức là ý xuân dấy động, nhưng thẹn thùng không chịu nói.
Người làm chồng thường ngầm nói với vợ, để đến khi ấy vợ sẽ tự cho biết, có thể
vừa ân ái bèn đậu thai".
Trương Cảnh Nhạc1 6 F167 nói: "Nam nữ giao cấu, kết thành thai, tinh và huyết
vẫn là vật hữu hình thuộc về hậu thiên, nhưng có một điểm khí tiên thiên vô hình
xen vào thì sau đấy sẽ kết thành thai. Khí tiên thiên của nam tử mạnh hơn, phần
nhiều sẽ sanh con trai. Khí tiên thiên của nữ nhân mạnh hơn, phần nhiều sẽ sanh

   con gái. Ngay trong lúc hai loại khí ấy cùng tụ hội, tinh huyết được bẩm thụ loại
khí nào, sẽ chia thành trai hay gái. Nhưng nữ tử chẳng phải là lúc dục tình đạt đến
cực hạn, sẽ chẳng tiếp nhận [hai loại khí ấy]. Hễ đạt đến [mức cực hạn của dục
tình], tử cung sẽ mở ra, tiếp nhận [tinh và khí] để thụ thai. Chỉ sợ tinh của người
đàn ông yếu ớt chẳng thể đậu thai được, cho nên dẫu làm chuyện ân ái mà vô
dụng! Vì thế, tốt nhất là hãy giữ cho tinh sung mãn vài tháng rồi mới ăn nằm".
Cổ nhân nói: "Ít ham muốn sẽ sanh được nhiều con" chính là ý này.
Bậc trung là đợi sau khi người nữ đã sạch kinh nguyệt mới ăn nằm, hoặc là
trong đêm trăng sáng, không mưa gió cũng được. Thường ngày chẳng gần nữ thân,
ngủ riêng khác phòng, hoặc nằm khác giường, đắp mền riêng. Không chỉ là dễ
sanh con, mà còn có lợi cho thân thể của chính mình.
Nếu là bậc hạ thì bất cần thời tiết, ngày giờ, hoặc dăm ba đêm một lần, kẻ
ấy ắt sẽ thành bệnh nội thương. Lại còn kẻ thấp kém hơn nữa, đêm nào cũng làm
một lần, hoặc một đêm làm hai lần. Những gã vong mạng như thế, nhất định là
tinh loãng như nước, chẳng bao lâu sẽ mắc bạo bệnh, chết ngắc.
Phàm là những hôm trước và sau ngày Mồng Một và Rằm, chớ nên hành
dâm. Canh năm, nửa đêm, khí Dương trong thân mới sanh, hành dâm một lần sẽ
giống như làm trăm lần, chớ nên làm! Thân bị bệnh nhẹ, chớ nên ăn nằm ([nếu cứ
làm bừa], bệnh nhẹ biến thành nặng, bệnh nặng ắt sẽ chết). Sau khi uống say, khi
ngồi thuyền, đi đường, trong vòng đôi ba ngày, chớ nên [hành dâm]. Gió to, sấm
lớn, quá nóng, quá lạnh, lúc nhật thực, nguyệt thực, trước chỗ thờ thần, phía sau
quan tài, trong khi trai giới để cúng bái, chỗ có mặt trời, mặt trăng, đèn đuốc chiếu
sáng, đều chớ có nên [hành dâm]. Nhằm ngày Canh Thân, ngày Giáp Tý, nhằm
sinh nhật của chính mình, ngày Hai Mươi Tám mỗi tháng (đó là ngày các vị nhân
thần nhóm họp tại cõi Âm) đều chớ có nên!
Nếu nam nữ giao cấu, và sau khi mộng tinh, trong dăm ba ngày, đừng xuống
chỗ nước lạnh, chớ nên ăn hết thảy những thứ cơm canh nguội lạnh, chớ nên uống
các loại thuốc có tánh lạnh. Nếu có bệnh bắt buộc phải uống thuốc, hãy nên nói
rõ với thầy thuốc, giống như phụ nữ có thai, không thể hoàn toàn trông cậy vào
sự chẩn mạch được, ngõ hầu khỏi bị hỏng chuyện. Ngày nóng, chớ nên tham chất
lạnh; trời lạnh, chớ nên xông mưa đột gió. Nếu phạm phải, ắt sẽ bị chứng quyết
âm, tức là nam bị teo dương cụ, nữ bị teo vú, tứ chi lạnh ngắt, đau bụng mà chết.
Dẫu có đổ sâm, cũng không cứu nổi! Khi nữ nhân có kinh, cơ thể hư nhược, những
sự cấm kỵ cũng giống như thế.
Nếu như bị sảy thai, quá nửa là do vợ chồng không cẩn thận. Có thai năm ba
tháng mà bị sảy, người ta dễ biết. Chứ trong vòng một tháng hoặc nửa tháng bị

THỌ KHANG BẢO GIÁMWhere stories live. Discover now