Chương 2: Đào viên

Start from the beginning
                                    

- Thiếu chủ, phu nhân!

- Chuyện gì?

- Ngài Hatake đã đến, ngài ấy nói muốn gặp thiếu chủ

- Ông ta ở đâu?

- Đang chờ ở hậu đường ạ

- Được rồi, ngươi hãy giúp ta đưa phu nhân về phòng!

- Vâng

Hắn băng ngang qua vườn đào đến dãy hành lang rồi mất hút trong khi Sakura vẫn còn ngơ ngác nhìn theo

- Phu nhân, tiểu nữ đưa người về. _ Âm thanh phát ra làm nàng chợt tỉnh mộng

- Ừ

Nữ hầu đưa nàng đi theo 1 con đường khác với con người lúc nãy nàng và Sasuke đã đi. "Trang viện thì Uchiha sao có nhiều ngỏ ngách thế? Không biết bao giờ ta mới thông hiểu được nơi này đây?" Sakura bất đắc dĩ thở dài. Đi 1 lát thì cũng về đến căn phòng mà nàng xem là thân thuộc nhất. Nữ hầu mở cửa để nàng bước vào, bây giờ Sakura có thể bỏ chiếc áo choàng ra rồi. Không khí trong phòng ấm áp hơn hẳn so với bên ngoài, nàng thong thả ngồi xuống gần bên lò sưởi

- Cô tên là gì thế?

- Tiểu nữ là Ten Ten

- Vậy Ten Ten đã bao nhiêu tuổi rồi?

- 17 ạ

- 17? Em nhỏ hơn ta 1 tuổi đấy!

- Vâng._ Cô cảm thấy khá thoải mái khi nói chuyện với vị phu nhân trẻ tuổi

- Hn...Thế còn thiếu chủ?

- Hình như là 20 ạ

- Sao tính tình của chàng lại khác thường vậy?_ Sakura hiếu kì

- Em cũng không rõ, nhưng có lần em nghe bà Tsunade nói sau biến cố 13 năm trước - phụ mẫu lẫn ca ca của thiếu chủ đều bị ám sát nên ngài ấy đã trở thành như bây giờ

- Cái gì? Sasuke bị mất người thân khi vừa mới 7 tuổi sao?_Nàng sững sờ "Vậy là trong ngần ấy năm, chàng đã phải sống đơn độc một mình, 1 mình gánh chịu mọi đắng cay. Sasuke...khổ cho chàng rồi". Nước mắt lăn dài trên má nàng từ lúc nào không biết. Ten Ten hoảng hốt:

- Phu nhân, người làm sao thế?

Nàng khẽ lắc đầu

- Hay để em đi mời thiếu chủ trở về?

- Không cần đâu, ta vẫn ổn.

.

Sasuke ngồi đối diện với lão sư phụ đáng kính của mình - Hatake Kakashi, hắn mở lời:

- Thầy đến có việc gì?

Kakashi vừa thưởng thức tách trà vừa ôn tồn đáp:

- Ta từ Thủy Quốc trở về thì nghe bọn Naruto nói em đã thành thân nên ta tiện đường ghé qua chúc mừng thôi

- Vậy thì cảm ơn thầy

- Chỉ là chuyện nên làm._Kakashi phất tay.

Phu nhân của em của em đâu? Ra đây để ta còn gặp mặt nữa chứ!

- Thầy không cần phải quan tâm nhiều đến thế

- Này, dù gì thì ta cũng là sư phụ của em, em không thể lễ phép với ta 1 chút à?

- Phiền phức!

- Thôi cáu gắt đi Sasuke!

- Thầy thì hiểu được bao nhiêu!?

- Nhóc, có vẻ ta quá nuông chiều em rồi_Y nhịp tay trên mặt bàn khi đón nhận ánh nhìn cay nghiệt từ phía Sasuke.

Được rồi, ta còn chút việc phải đi xử lí cho xong. Chào nhé!

- Không tiễn

Kakashi bước ra khỏi cửa, y thở dài ngao ngán "Nó đang ghen à? Nó nghĩ ta sẽ cướp mất thê tử của nó hay sao? Đúng là đồ ngốc!

.

Sasuke chẳng vui vẻ gì sau cuộc trò chuyện với lão già kia, hắn không muốn để bất kì gã nam nhân nào khác được gặp mặt nàng. Bởi vì nàng thật sự quá đẹp, điều này đã khiến hắn lo sợ, nhưng nói đúng hơn là Sasuke quyết tâm phải độc chiếm nàng.

.

Từ trước đến giờ hắn không tin cái gọi là duyên phận, nhưng rốt cuộc ông trời lại sắp đặt Sakura đến với hắn. Quan trọng nhất là hắn đã phải lòng nàng. Nàng mang đến cho hắn 1 thứ cảm xúc kì lạ. Hắn muốn được chăm sóc, bảo vệ nàng mặc dù thời gian 2 người ở bên nhau vẫn chưa đầy 3 ngày. Sasuke bước đi mà không cần nghĩ đến phương hướng, từ xa thấp thoáng bóng người nhỏ nhắn đang tiến đến

- Sakura!_Hắn ngạc nhiên khi nhìn thấy nàng

- Phu quân!

- Em ra đây làm gì thế?

- Em muốn tìm chàng

- Sao Ten Ten không đi cùng em?

- Cô ấy còn công việc phải làm

- Em không sợ lạc đường à?

- Lúc nãy em có hỏi gia nhân cách đến đây

- Ừ, nhưng sau này không được tự ý đi lung tung nữa

Nàng mím môi "Vâng"

- Trở về thôi, ở ngoài này trời lạnh lắm đấy. Ta không muốn thấy em ngã bệnh đâu

Sakura gật đầu nhưng mặt vẫn tỏ nét giận dỗi

- Không phải ta trách móc em, chỉ là ta muốn đảm bảo em an toàn._Hắn dỗ dành

Nào, cười lên đi chứ!

Nàng khoác tay hắn rồi nở một nụ cười tuyệt mỹ, "Nam nhân này quả thật không phải là người vô cảm như ta nghĩ, chàng có lẽ đã thật lòng đối xử tốt với ta? Tại sao khi ở bên cạnh chàng tim ta lại đập nhanh như vậy? Uchiha Sasuke, hãy trả lời giúp em đi!"

.

"Sakura, chẳng lẽ ta đã yêu em rồi sao? Ta không thể kiểm soát tình cảm của mình. Nhưng dù sao đi nữa ta vẫn muốn chung sống cùng em..."

Hiện tại, đối với nàng và Sasuke từ thương cảm đến yêu là 1 khoảng cách không dài. Chỉ cần một ánh mắt, 1 cử chỉ đơn giản thể hiện tình cảm họ dành cho nhau cũng đủ làm đối phương cảm thấy hạnh phúc...

___________________________________

Truyện của mình nó ngắn ngủn thế đấy ლ(¯ロ¯ლ) Mà các bác cứ vui lòng chờ nhé! =)))) Nếu được thì chap sau sẽ có cảnh H


[ Longfic ] [ SasuSaku ] Lạc hoa (Ta luôn ở bên em)Where stories live. Discover now