Chương 10

383 47 13
                                        

"Cảm giác giống như đang chơi trò chơi vậy."

Jihoon cười cười, tay xốc mèo con trong lòng dậy làm nó bất mãn meo lên một tiếng. Dohyeon nhíu mi, cố gắng nhìn từ hai phía xem có thấy được bóng dáng của ba người kia hay không.

"Vậy Hyeonie đã chết?"

"Vâng, nhưng đó là ở một dòng thời gian khác."

Hyukkyu thở dài. Moon Hyeonjoon bên cạnh cũng không biết nên mở lời ra sao.

Choi Hyeonjoon qua đời năm 29 tuổi.

"Vậy nơi ma quỷ này có liên quan đến em ấy nhỉ?"

"Bọn em e là vậy. Giờ chúng ta cứ theo lời của Wangho huyng trước. Hai người cẩn thận đấy nhé, có vẻ như hai người sẽ là chìa khoá để cái thứ kia đạt được mục đích của mình."

Jihoon nói, tay vươn tới nắm tay Hyukkyu mà dắt anh đi. Mèo con trong lòng kêu lên mấy tiếng rồi vùng ra khỏi vòng tay Jihoon khiến nhóc oai oái giữ lấy nó. Mà mèo đen chẳng quan tâm lắm, chân đạp lên người nhóc làm bệ phóng mà nhảy lên đầu Hyukkyu rồi thiu thiu ngủ.

"... Mèo nào đây em?"

"Bọn em không biết nhưng nó đã dắt bọn em đi tìm hai người."

"Nó làm tổ trên đầu anh rồi kìa."

Nhìn vẻ mặt hưởng thụ của mèo đen, bốn người hoàn toàn vô ngữ.

Trong tình cảnh này mà thả lỏng thoải mái tận hưởng giấc ngủ như vậy cũng chỉ có con mèo này thôi.

"Ôi cái đầu tôi..."

Hyukkyu thầm khóc cho mái tóc của mình do mèo con cứ cào vào tóc anh như bàn cào móng, còn lựa lựa chỗ thoải mái nhất để ngủ nữa chứ.

Được rồi, vì nó giúp cả đám rất nhiều và có thể nó sẽ chỉ được đường ra, lạc đà tạm thời cam chịu làm ổ cho nó vậy.

"Nhưng Wangho hyung  không đề cập gì tới hai người kia à?"

Moon Hyeonjoon hỏi, Dohyeon ngẫm nghĩ lại lời nhắc nhở của người kia.

"Hoàn toàn không có đề cập gì tới Choi Hyeonjoon và Lee Sanghyeok của hiện tại luôn á."

Bốn người nhìn nhau khó hiểu nhưng cũng tự an ủi mình là do không có thời gian nên chỉ có thể nhắc chóng vánh vậy thôi. Mèo đen nghe tới việc Wangho tương lai nói vậy với họ bất giác mở một bên mắt, con ngươi hơi dựng đứng lên như đã xác nhận, sau đó mới hoàn toàn chìm vào giấc ngủ.

Hành lang dài dằng dặc tựa như vô tận, bầu không khí u ám càng làm tiếng bước chân trở lên vang vọng. Cả đám cứ như vậy đi mãi, đi mãi.

Moon Hyeonjoon dần thấy mệt. Nó đã không được nghỉ suốt một thời gian dài và Kim Hyukkyu cũng vậy. Nó thầm đến nhẩm bước chân của mọi người để giữ tỉnh táo.

Bước chân nhỏ nhẹ này là của Hyukkyu huyng.

Bước chân đầy bình tĩnh là của thần tiễn Park Dohyeon.

Bước chân có vẻ ngắn hơn là của mèo cam Jeon Jihoon.

Bước chân mang sức nặng này là của nó.

[Fado/Faran] Cốc cốc cốcOù les histoires vivent. Découvrez maintenant