Tears ( Khởi đầu mới)

Start from the beginning
                                    

"Con không muốn tương lai của Seungri sẽ bị hủy hoại chỉ vì những điều mà con muốn chứ Jiyong . Thằng bé là người và nó cũng là con trai của ta. Ta muốn nó vào đại học và đó là điều cuối cùng. Jiyong , ngày mai ta muốn con dẫn Seungri đi mua vài thứ như quần áo, giầy, văn phòng phẩm và cả laptop nữa. Thằng bé sẽ cần những thứ đó cho việc học." ông Kwon yêu cầu . Seungri chỉ biết lắng nghe với cái miệng mở rộng, cậu tự hỏi chuyện gì đang xảy ra với cha chồng vậy. . "Nhưng mà cha..." Jiyong cãi lại. "Không nhưng nhị gì hết. Một là con chở nó đi, không thì ta sẽ cấm con gặp Kiko , con chọn đi" ông Kwon cắt ngang. "Được thôi, nhưng ở trường, con sẽ không có bất cứ quan hệ nào với cậu ấy hết. Hãy coi như chúng ta không quen biết nhau" Jiyong gay gắt nói. "Nhưng con luôn đối xử với thằng bé như người xa lạ còn gì. Thế thì sao phải lo lắng chứ?" Ông Kwon nói một cách giễu cợt. Jiyong giận dữ rời bàn.

"Seungri đến đây nào con trai" ông Kwon dịu dàng nói. Seungri theo cha chồng vào phòng đọc sách của ông. "Ta chắc là con đang sốc với tin tức vừa rồi phải không con trai? Ông Kwon hỏi với một nụ cười dịu dàng. "Thưa cha, con không nghĩ đây là một ý kiến tốt đâu. Cha có thể thấy là Nichkhun đã giận dữ như thế nào" "Seungri, xin con đấy, hãy sống vì mình một lần đi, hãy chỉ nghĩ về bản thân, về tương lai của con thôi. Một lần thôi, hãy đặt nhu cầu của con lên trước. Con lúc nào cũng suy nghĩ cho người khác và không nghĩ đến cảm giác của mình, Seungri . Ta biết con yêu việc học nhiều đến thế nào. Con đã hy sinh cảm giác của mình với Jiyong, nên xin con đừng hy sinh thêm nữa". Ông Kwon nói. Seungri ngẩng phắt đầu dậy cùng với một cặp mắt mở to khi nghe ông Kwon nói về cảm giác cậu dành cho Jiyong . Nhìn phản ứng của Seungri. Ông Kwon chỉ cười. "Con sốc khi biết là tôi biết cảm giác của con đối với con trai của ta thế nào đúng không Seungri? Ta có thể thấy được nó trong mắt con, Seungri. Không sao đâu khi con có cảm giác như thế." Seungri chỉ biết cúi đầy thật thấp và cả hai gò má cậu hoàn toản đỏ ửng. "Con đã hy sinh quá nhiều rồi con trai. Nên con hãy chấp nhận việc này đi. Hãy học vì gia đình con, vì bà con, vì ta và cả cha của ta nữa. Tất cả chúng ta đều muốn con thành tài." Seungri khẽ gật đầu. "Con sẽ học, thưa cha. Con cám ơn cha".

Hôm sau, Seungri và Jiyong đi đến trung tâm mua sắm theo như mong muốn của cha anh. Đoạn đường thật đáng sợ đối với Seungri. Jiyong lái xe với khuôn mặt cáu kỉnh cùng sự giận dữ toát ra từ người anh. Sự im lặng làm cho Seungri có thể nghe thấy cả hơi thở của chính mình. Khi đã đến trung tâm thương mại, Seungri vội vã bước theo bước chân của Jiyong . Cậu không quen thuộc khu vực này vì cậu chưa bao giờ bước chân khỏi nhà kể từ khi đến sống cùng với gia đình Kwon . Đầu tiên họ đi đến quầy văn phòng phẩm và sau đó là đi mua laptop. Tiếp theo họ đi thẳng đến khu vực quần áo dành cho nam của trung tâm mua sắm. Nhìn qua một lượt quần áo, Jiyong chọn ra vài cái áo sơ mi, áo thun, quần kaki, thắt lưng,quần thể trao, áo len dài tay, áo khoác len, một vài đôi giày và ném tất cả vào Seungri . "Tôi cho cậu 15 phút, thử tất cả, xem cái nào vừa với cậu. Tôi bị trễ hẹn rồi" Jiyong yêu cầu. Seungri vội vàng mang tất cả quần áo và giày, cố gắng tìm ra phòng thử đồ.

Vì vội vã tìm kiếm phòng thay đồ, cậu đã va phải người phía trước. "Ôi trời ơi! Tôi xin lỗi thưa ngài." Seungri hoảng sợ, cậu nhanh chóng nhặt lại những thứ mà người đó đã làm rơi xuống sàn. "Tôi xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi" Seungri không ngừng xin lỗi. "Hey, không sao đâu, hãy thoải mái đi" người đó cười nói cùng với một giọng nói trầm ấm. Nghe thấy giọng nói, Seungri ngẩng đầu dậy và nhìn người lạ mặt. Người lạ mặt rất cao, với một thân hình đẹp, tai anh ấy hơi nhô ra, nhưng với nụ cười đó thì trông anh thật đẹp trai.

Tears ( Longfic )Where stories live. Discover now