Bách Lâm bị kéo chân trở lại với trận cuồng hoan, chưa kịp buông lời chửi bới đã bị nhét đầy dương vật vào miệng. Đẳng Quân gần như chết lặng, mùi mồ hôi trộn lẫn với nước tiểu, tanh tưởi của dịch thể làm cậu muốn nôn mửa. Nghiên Du cười khẩy, đánh vào mông cậu một cái.

“Sao? Sợ đến run bần bật hay thấy khoái cảm tập thể đấy? Đừng làm tôi bực bội, không thì cáo nhỏ phải tới thế chỗ cho cậu ta rồi”

Nghiên Du ném cậu cho người làm chờ sẵn, cởi bỏ vài cúc áo đầu, liếc mắt cười.

“Làm cho cậu ta trở về nguyên bản đi, đừng có ở cái tình trạng tởm lợm này. Mẹ nó, váy với vóc, buồn nôn”

Trong lúc chờ tân trang lại, Nghiên Du qua phòng đã chuẩn bị sẵn cho bé con xem nó ngừng khóc chưa. Thằng bé có bảo mẫu ru ngủ nên không còn khóc nữa, đã vào giấc rồi mà lông mày vẫn nheo lại thật khó chịu.

“Thật giống thiếu chủ quá, hồi bé thiếu chủ cũng toàn cau mày như vậy đó”

 
Bảo mẫu là người đã có tuổi, trước đây đã từng được lão Phó thuê về chăm sóc hắn, hắn cũng không muốn giao phó cho người lạ nên đã mời bà về lại.

“Giống cái gì mà giống?” – Nghiên Du nhăn nhó – “Trông nó y như con khỉ!”

“Ây da, đứa bé nào chả vậy, đợi nó bụ bẫm một chút là khác liền”

Khi ra bên ngoài đã thấy người làm đỡ cậu về phòng, mái tóc được cắt ngắn gọn gàng, mặc áo phông với quần short, bên má đã được bôi thuốc tiêu sưng rồi.

“Ai bảo mặc quần áo? Cậu ta cần sao?”

Nghiên Du túm cổ áo cậu kéo về phía mình nhấc lên, tính ra đã gần một năm cậu trốn khỏi hắn, nhìn cậu ta vừa làm kí hiệu vừa cười với người khác tại sao lại khiến hắn không thoải mái như thế?

“Cáo nhỏ, về phòng ôn lại chút chuyện cũ đã nhỉ?”

Đẳng Quân mím chặt môi khi bị nhét thuốc vào, thuốc kích thích sẽ càng phát huy tác dụng khi dùng đồ có cồn, đôi bàn tay nhỏ ấy túm lấy chai rượu đang dốc thẳng xuống cuống họng mong có thể đẩy ra được một chút. Trước đây từng bị hắn nắm lấy cằm ép uống, nhưng ít nhất khi ấy không bạo lực như lúc này.

Cơ thể phút chốc dần nóng bừng lên, đầu ti căng cứng, trong bụng nhộn nhạo khó chịu. Đẳng Quân quỳ gối tóm vào ga giường cố thanh tỉnh đầu óc, không ngăn được chất nhày ở âm hộ đang tiết ra, dương vật nhỏ lại có phản ứng trước thứ thuốc nặng đô này. Cậu mới uống nó vào ban sáng, giờ lại tiếp tục thêm một liều cùng rượu càng trở nên kích dục hơn.

Đẳng Quân khuỵu ngã vì nhịp tim tăng nhanh, hơi thở cũng đồng thời dồn dập nên không ngăn được cơn hen suyễn tìm đến. So với thấy khoái cảm nên có, Đẳng Quân đau đớn bò đến phía Nghiên Du, hắn nghĩ cậu đang cầu xin được dập nát nên kiêu ngạo thấy rõ.
 

“Ư, hức…hức…”

Cậu thổn thức khóc ngắt quãng, lắc đầu liên tục. So với việc cầu xin được quan hệ, đây lại là cầu xin được tha thứ.

[Song Tính] Cận Kề Nguy HiểmWhere stories live. Discover now