5. Mít ướt

398 54 5
                                    

"Lại quên xin liên lạc rồi! Aishh!"

Hắn chẳng tập trung việc ở công ty khi trong đầu chỉ toàn là sự khó chịu của Natachai lúc sáng. Thật ra hắn mới là người sợ Natachai nghỉ chơi với mình nè.

Việc duy nhất mà hắn có thể làm lúc này là đi đến những nơi Dunk có thể đi ngang qua nhất để gặp được em. Sống ở thời hiện đại rồi mà hắn cứ tưởng hai đứa bị kẹt ở quá khứ, muốn liên lạc phải gặp nhau hoặc nếu không phải viết thư mới được.

Suy nghĩ là làm, sau khi tan làm hắn phải đưa ông Pat về lại nhà. Xin phép ông bỏ bữa cơm để đi ra ngoài giải quyết chuyện riêng có tầm ảnh hưởng to bự đến hắn.

Mà nghĩ thì hay vậy thôi chứ mới gặp nhau vào ngày, hành tung của người này còn rất bí ẩn đối với hắn nên đâu phải muốn gặp là gặp. Muốn gặp em để xin ít thông tin liên lạc thôi mà...

Archen làm sao mà gặp Natachai được...

"Lâu rồi mới thấy mặt mày đó nha Dunk."

"Bận chút nên không đến thôi."

Hội bạn của em khi thấy em xuất hiện thì giống như vớ được một cục vàng đúng nghĩa đen. Thế thì hôm nay chi phí ăn chơi họ khỏi phải lo rồi có đại gia đây bao hết.

"Vậy hôm nay mày bao bọn tao để chuộc lỗi nhé!"

"Ừ ừ cứ chơi thoải mái đi, bữa giờ học nhiều mệt vãi!"

Dù cho Archen có đang nghĩ việc mình đưa em đến nơi này nơi kia là giúp em giảm đi căng thẳng thì Natachai vẫn như thói quen mà đến những nơi ăn chơi này.

"Có muốn gọi vài em để phục vụ mày không?"

"Tao đã nói không thích những chuyện đó rồi mà?"

"Không thích thì thôi làm gì căng vậy."

Ai hứng thú hay hứng lên khi nhìn mấy cô gái uốn éo trên cơ thể mình chứ riêng Dunk thì không. Em chọn đến đây uống rượu nghe nhạc chơi bời với lũ bạn cũng vì sợ phải cô đơn một mình. Chứ nếu không vì chúng nó thích những nơi ồn ào thì em đã chọn những chỗ ưu tiên không gian ấm áp và chỉ tập trung thưởng thức rượu thôi.

Liên tục bị ép uống những ly rượu nặng đô rồi nhảy nhót cùng với chúng, Dunk đã quên đi cái gì gọi là không phù hợp đến chỗ này hay là chỗ này không tốt gì đó mà anh bạn đã nói. Biết làm sao khi cái này trở thành thói quen của em rồi mà, còn là thói quen khó bỏ.
______________

"ĐÚNG RỒI! CÓ HY VỌNG!"

Hắn đã rơi vào trầm tư suốt từ nãy đến giờ vì đợi Dunk mãi không về lại còn không liên lạc được với em. Sau khi đánh lái về nhà, nằm trằn trọc mãi trên giường hắn có suy nghĩ đến một người.

Là Bella, con của dì giúp việc học cùng trường với Dunk có khi lại biết chút về em ấy. Như vậy có thể có hy vọng rồi. Nghĩ là làm, hắn lục lại số điện thoại mà trước kia mình đã có được của Bella, gấp rút gọi vào số đó.

Cô gái ở đầu dây bên kia đang chán nản với đống bài tập thì cuộc gọi đến kéo tinh thần cô trở nên phấn chấn hơn hẳn.

| joongdunk | tình cờWhere stories live. Discover now