Chương 260: Chung cư Kim Điển (4)

127 20 0
                                    

Edit: Fang

Beta: Qing

Sau khi Ngân Tô trở về thì cô đi tắm rửa trước, sau đó tùy tiện ăn chút đồ cho xong bữa tối. Lại đứng cạnh cửa sổ quan sát khu chung cư một lúc, bên dưới đã không còn thấy ai hoạt động, cả khu chung cư cũng chẳng được mấy ngọn đèn sáng.

Cả khu chung cư vắng tanh, không phát hiện ra chỗ nào kỳ quái.

Ngân Tô bật đèn cũng không ảnh hưởng gì, dù sao quái vật tóc cũng đang cẩn thận bài trí lại căn phòng. Cả căn phòng chỗ nào cũng có tóc xõa xuống, cửa sổ cũng sắp bịt kín luôn rồi, hoàn toàn không lọt chút ánh sáng nào.

Ngân Tô chỉ xứng ở động Bàn Tơ đã chết lặng, hoàn toàn không quan tâm nó nữa.

Lúc cô ở phòng khách thì không nghe thấy tiếng gì nhưng vừa vào phòng ngủ thì lại nghe thấy tiếng khóc.

Tiếng khóc qua vách tường có chút không thật nhưng vẫn có thể nghe ra là cậu nhóc lúc nãy đang khóc.

Mơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng giận dữ quở trách của người đàn ông.

Đầu năm nay, người lớn biết lắng nghe lời khuyên không nhiều.

Tiếng khóc đứt quãng kéo dài một lúc lâu mới ngừng lại. Khi Ngân Tô nhắm mắt, chưa kịp ngủ thì cửa phong lại bị gõ.

"Cốc cốc..."

Quái vật tóc nhanh chóng đưa tình báo tới —— Là tên ốm như cọng giá lúc nãy.

Ngân Tô không định để ý nhưng đối phương cứ gõ cửa mãi, dường như cô không mở cửa thì sẽ không định rời đi.

Ngân Tô cạn lời ngồi dậy, vẻ mặt khó chịu khoác áo đi mở cửa.

"Làm cái gì, không cần mạng..."

Ngân Tô nhìn cậu con trai bên ngoài, cậu ta vẫn mặc chiếc áo hoodies lúc trước nhưng cổ áo bị xé rách, trên cổ và tay đều có thêm một vài vết bầm tím.

Quan trọng nhất là cậu ta không mặc quần!!

Cậu con trai đi chân trần đứng ngoài cửa, như con thú nhỏ bị đuổi khỏi nhà, trông rất đáng thương.

Tuy nhiên Ngân Tô không có chút đồng cảm nào, tuyệt tình đóng cửa lại một chút, chỉ để lại một khe hở, cảnh giác hỏi: "Làm cái gì?"

Nửa đêm mặc thành dáng vẻ quái quỷ này, dọa ai đấy! Có đạo đức không hả!!

Sắc mặt cậu con trai nhợt nhạt, đôi mắt sưng vù, giọng nói hơi khàn: "Bố bảo em đi xin lỗi chị, em không nên nhìn chị bất lịch sự như thế, xin lỗi."

"Cũng không cần thiết."

"Cần chứ, nếu không bố sẽ trách em." Cậu con trai lại cúi người chín mươi độ, trịnh trọng xin lỗi lần nữa: "Em xin lỗi."

"..."

Ngân Tô cứ cảm thấy con quái vật nhỏ này giấu ý đồ gì đó, chuẩn bị thêm đồ ăn cho quái vật tóc nhưng cô còn chưa động thủ, cậu con trai xin lỗi xong, lập tức xoay người đi mất.

Ngân Tô: "..."

Ngân Tô hoài nghi đóng cửa, bảo quái vật tóc bịt cửa lại, trực tiếp đổi phòng ngủ khác để ngủ.

CHÀO MỪNG ĐẾN VỚI ĐỊA NGỤC CỦA TA - Phó bản 4 + 5 + 6Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ