Chương 18

660 54 34
                                    

Chương 18: Trì Viễn Sơn đáng thương.

Trước lúc bắt đầu Chung Độ không dặn dò gì nhiều với Trì Viễn Sơn, anh chỉ nói: "Đừng nghĩ mình đang diễn, cứ tự nhiên như đang nói chuyện bình thường là được, thêm thắt cũng không đáng kể."

Anh không giảng giải cho Trì Viễn Sơn biết y nên sử dụng tông giọng thế nào để biểu đạt cảm xúc ra sao. Đây vốn là vai diễn tại nơi quá quen thuộc với thân phận của Trì Viễn Sơn, chỉ cần thể hiện một cách tự nhiên là đủ, làm quá trái lại sẽ khiến y lo lắng.

Trì Viễn Sơn cũng không làm Chung Độ phải thất vọng. Mặc dù đây là lần đầu tiên y diễn, ánh sáng và máy quay bao vây tứ phía, bạn diễn lại trông rất chuyên nghiệp, song y đã diễn rất thoải mãi

Có lẽ bởi đây là địa bàn của mình, cũng là lẽ là bởi người ngồi giám sát đằng sau máy quay là Chung Độ.

Khi bạn diễn thoại xong câu: "Bố mẹ tôi chết sớm", y ngẩng lên nhìn bóng dáng đứa trẻ rời đi, cảm xúc trong mắt là nỗi kinh ngạc, không đành lòng và cả hối hận, mọi sự coi rẻ miệt thị trước đó đều đã biến mất.

"Cut! Kết thúc!"

Chung Độ hô cắt, đứng dậy đi về phía Trì Viễn Sơn.

Trì Viễn Sơn còn đứng sững ở đó, chưa hiểu vì sao mới quay một lần đã qua.

Thấy Chung Độ đi tới, y đùa: "Xem ra hai câu thoại của em không quan trọng thật ha. Dân nghiệp dư cỡ em thoại đại mà cũng một lần qua được à?"

Chung Độ chỉnh lại gấu áo cười: "Có thể là do thầy Trì có tài năng thiên bẩm?"

"Quay xong hết rồi à?"

"Xong rồi, đây là cảnh cuối, đứa trẻ kia sẽ không quay lại."

"Thế ông chủ quán bar có cho cậu bé đó tiền không?" Trì Viễn Sơn tò mò hỏi.

Chung Độ đưa mắt nhìn y, không trả lời mà hỏi ngược lại: "Cậu nghĩ sao?"

"Em nghĩ là cho, cho dù cậu bé đi rồi nhưng vẫn chuyển vào tài khoản được mà."

"Ừm, vậy thì cho."

Trì Viễn Sơn hơi khó hiểu nhìn Chung Độ, anh lại lắc đầu chẳng nói gì, đẩy y về phía Bạch Kinh Nguyên: "Đừng nghĩ nữa, ăn cơm nào."

Trì Viễn Sơn hiểu rồi, không hỏi nữa.

Theo phong cách xưa nay của Chung Độ, e là ông chủ sẽ không cho tiền. Bất kể ông chủ bar ấy là hạng người gì, cho dù cảm xúc dâng lên trong tức khắc đó vẫn chưa chắc số tiền ấy sẽ đến tay đứa trẻ. Mỗi người ai cũng khó cái khó riêng đấy thôi?

Nghĩ vậy, Trì Viễn Sơn bỗng muốn hỏi nhiều thêm nữa. Chẳng hạn như vì sao anh không trả lời thật, mà lại theo lời mình bảo là cho?

Không nghĩ nhiều được, lần mò sâu thêm y sẽ đắc ý tung trời mất.

Một lát sau, Nghiêm Tùng Thanh có mặt, cả đoàn chuẩn bị đi ăn cơm.

Bạch Kinh Nguyên không nói Chung Độ dẫn cả ekip theo, chỉ để mỗi Tạ Tư Vĩ ở lại. Trì Viễn Sơn cũng chỉ gọi Nghiêm Tùng Thanh, là Chung Độ nhờ y gọi cậu ta đến, bảo là Nghiêm Tùng Thanh đã giúp đỡ đoàn phim rất nhiều.

[ĐM] Đêm Giao Thừa - Ô TranhDonde viven las historias. Descúbrelo ahora