Đèn trong phòng không bật, giữa bóng tối, Khương Kiến Minh nhìn thấy bóng người quen thuộc đang ngồi trên giường mình.

Còn có đôi mắt lạnh lùng sắc bén, vừa vặn chằm chằm nhìn thẳng vào ánh mắt anh.

"..."

Sắc mặt Khương Kiến Minh nặng như nước, trở tay đóng sầm cửa lại.

– Có lẽ, bạn đã bao giờ gặp một con thú oán hận ngồi trên giường bạn lúc ba giờ sáng, nhìn chằm chằm vào cửa nhà bạn, đôi mắt xanh lục phản quang trong bóng tối, bất động chờ bạn về nhà chưa?

Không, điều này thực sự không buồn cười chút nào.

Khương Kiến Minh thừa nhận, trong nháy mắt mở cửa, anh đã sợ đến mức dựng tóc gáy.

Quay đầu nhìn lại, Đường Trấn và Lý Hữu Phương đã nhanh chóng rút lui đến góc khuất cách đó năm mét, kinh hãi nhìn anh.

"..."

Khương Kiến Minh đột nhiên cảm thấy đau đầu, hít một hơi thật sâu rồi lại mở cửa.

"---anh đã đi đâu."

Trong bóng đêm, cửa vừa mở ra, khuôn mặt của Garcia đã ở trước mặt anh, giọng nói lạnh lùng ưu nhã đó vang lên bên tai anh.

Hoàng tử điện hạ không biết từ lúc nào đã lặng lẽ đứng trước cửa, cửa vừa mở liền thò tay giữ, lần này Khương Kiến Minh dù có muốn cũng không thể đóng cửa lại.

"Điện hạ, sao ngài lại ở..."

Khương Kiến Minh vừa tức giận vừa buồn cười, trong nháy mắt bị kéo vào cửa: "Điện hạ!"

Hoàng tử đè nặng vai anh, duỗi tay đóng cửa lại, lập tức, bóng tối lặng yên bao trùm lấy hai người.

Giọng Garcia hơi căng thẳng, hiển nhiên tràn đầy cảm xúc: "Trả lời câu hỏi, anh đã đi đâu?"

Điện hạ không thể hiểu được, đây rõ ràng là Pháo đài Ngân Bắc Đẩu, rõ ràng là nơi an toàn nhất tại Viễn Tinh tế.

Nhưng khi Tàn nhân loại quay về, sắc mặt lại tái nhợt hơn lần trước, hơi thở cũng hỗn loạn hơn lần trước.

Thứ gì lại tổn thương anh, hơn nữa còn là thương nặng... Không thể hiểu được, tại sao lại có người chỉ ở trong pháo đài mà cũng bị thương.

Trong bóng tối, Tàn nhân loại trẻ tuổi khiến điện hạ vô cớ tức giận này, chỉ xụ khuôn mặt thanh tú giữ yên lặng.

"..."

Mấy giây sau, Khương Kiến Minh ngẩng đầu nói: "Điện hạ, việc này không liên quan tới ngài. Ngài không thể nửa đêm đột nhập vào ký túc xá của người khác như vậy, rất thất lễ."

Điều đáng ngạc nhiên là, Garcia không hề tức giận trước những lời nói thẳng thừng của Khương Kiến Minh, cũng không đáp lại bằng những lời lẽ gay gắt như lần đầu họ gặp nhau.

Hoàng tử ánh mắt cứng đờ, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

Hắn một tay nâng má Khương Kiến Minh, vươn ngón cái, nhẹ nhàng vuốt ve khóe mắt Tàn nhân loại.

[Edit] Yên giấc sớm Bình minh - Nhạc Thiên NguyệtWhere stories live. Discover now