Chương 1

8.2K 128 1
                                    



1

Tôi yêu thầm Giang Trừng, chuyện này cả thế giới đều biết.

Chỉ có anh là không biết.

Ngày xem thi đấu bóng rổ , ánh sáng từ máy ảnh chiếu đến mặt tôi và Giang Trừng.

Giây phút ấy, não bộ tôi ngừng hoạt động.

Theo luật, hai người bị máy quay quay trúng chiếu lên màn hình lớn thì phải hôn nhau.

Khán giả chuyển từ cổ vũ đội giành chức vô địch sang cổ vũ tôi và anh hôn nhau.

"Hôn đi!"

"Hôn đi!"

.....

Tôi cúi đầu, không dám nhìn anh.

Tưởng tượng viễn cảnh tươi đẹp khi anh hôn tôi.

Tưởng tượng ra cảnh yêu thầm ba năm cuối cùng cũng được như ý nguyện.

Nhưng tiếng reo hò cổ vũ chuyển thành tiếng thở dài thất vọng, anh vẫn thờ ơ như không.

"Thu Thu, tôi vẫn luôn xem em như em gái của tôi."

Em gái?

Trong lòng tôi có gì đó vỡ vụn.

Thế nên, mỗi ngày anh gửi tin nhắn chào buổi sáng chúc ngủ ngon cho em gái?

Mỗi ngày nói 'nhớ em' với em gái?

Mỗi dịp lễ là hỏi em gái thích quà gì?

....

"Em không muốn làm em gái của anh." Tôi không sợ chết nhìn anh ta chằm chằm, anh né ánh mắt ra chỗ khác.

Giây phút đó cuối cùng tôi cũng hiểu ra, đâu phải anh không biết là tôi thích anh, chỉ là anh không thích tôi mà thôi.

Tôi yêu anh ba năm, anh yêu nữ thần của anh ba năm.

2

Tôi nhanh chóng cúi đầu, cố nén để nước mắt không rơi xuống.

Xung quanh đều là bạn bè, cổ vũ hắn anh ta tôi, hôn tôi.....

"Thu Thu rất tốt, cậu được lợi rồi."

"Hôn một cái đi, dù sao cũng nhiều người nhìn như vậy."

"Hôn một cái không sao đâu, cậu xem cô ấy sắp khóc rồi..."

Tôi cảm thấy bản thân như một chú hề đáng thương.

Có lẽ là đau lòng đến cực độ, có lẽ là do tôi không muốn bị khán giả ở đây chế giễu, tôi đã làm một chuyện mà chính tôi cũng không dám nghĩ tới.

Tôi quay người sang, túm lấy người của soái ca bên cạnh, cưỡng hôn trùm trường.

Giây phút đó, toàn sân bóng vì sự đảo ngược tình thế này mà sôi sục lên.

Giây phút đó, não bộ tôi mất trí nhớ rồi.

Những chuyện xảy ra, toàn bộ quên sạch.

Chỉ nhớ những tràng vỗ tay đinh tai nhức óc và những ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống tôi ngay lúc đó.

Còn có... cảm xúc rất hỗn loạn.

THU THU BẤT QUYỆNWhere stories live. Discover now