Chương 11

257 25 0
                                    

“Nếu có một cuộc thi đọ chiến thuật tâm lí  thì chắc chắn mình phải ghi danh đầu tiên” – Diaspro đứng bên cửa sổ, một tay tì và thành cửa sổ, đầu dựa vào tay, tay còn lại để hờ trên vòng eo của bộ váy ngủ.

“Mình thật phục mình quá!” – cô cười lớn, đưa mắt ngắm nhìn cảnh vật xung quanh lâu đài Eraklyon.

Xa xa, những ánh đèn nhỏ lấp lánh đã dần tắt, chỉ để lại một màn đêm tĩnh lặng dưới bầu trời bao la đầy sao.

Diaspro nghĩ lại về sự thành công của mình về buổi chiều nay.

“Không phải mình quá xuất sắc sao? Bước một, một lời xin lỗi chân thành. Đương nhiên cô ấy không tin rồi. Bước 2, tạo lối mở cho một cuộc gặp gỡ mới trên hình thức một cuộc thương lượng. Bước 3 là kéo gần quan hệ. Không phải quá đơn giản sao?”.

“Đương nhiên đó chỉ là lí thuyết thôi. Để cô ấy hoàn toàn tin tưởng mình thì còn lâu”. – Diaspro cười nhạt.

Cô lại ngước lên cao, nhưng vầng trăng vời vợi đó lại bị che lấp bởi áng mây đen.

“Nay trăng không sáng sao?”

“Haizz...vậy mình đi ngủ thôi”.

“Thái tử phi, người có thư!”

“Cảm ơn. Ngươi để đó cho ta. Và đừng gọi ta như thế nữa”

Cô thị nữ cười khúc khích.

“Nhưng sớm muộn gì người cũng sẽ là thái tử phi thôi ạ”

“Chưa chắc đâu” – Diaspro khẽ cau mày.

“Mà ngươi. Ngươi tên gì?”

“Người hỏi tên thần sao?”

Diaspro cáu nhẹ, mắt vẫn đang xem xét bức thư mới: “Không hỏi ngươi thì ta hỏi ai?”

“Thần là Emily ạ”

“Ừ. Ta nhớ rồi”.

Cô thị nữ đứng một bên chăm chú nhìn Diaspro một cách phấn khích, chẳng phải vì tiểu thư đột nhiên lại muốn nhớ tên cô sao? Cô đã theo hầu Diaspro từ lúc Diaspro vào cung, mà giờ mới được cô ta để ý.

Diaspro đọc bức thư rồi mỉm cười nhẹ, hình như còn phát ra tiếng ‘haha’ nhỏ.

Cô nhìn chằm chằm vào thái tử phi của mình, thật sự cô rất muốn góp vui với chủ nhân, nhưng không đủ can đảm. Sự thay đổi của chủ nhân gần đây khiến tất cả người hầu đều bàn tán xôn xao. Đương nhiên chỉ trong nội bộ người hầu, nếu lan ra ngoài mà bị cha mẹ thái tử phi biết được, chắc chắn khó mà toàn mạng.

“Gì vậy?”

“D-dạ?”

“Ta thấy ngươi nhìn ta nãy giờ. Có gì sao?”

“Thần...thần...m..muốn biết điều g....gì trong bức thư kh....khiến người vui ạ?”

Cô sợ hãi cúi đầu, lén đưa mắt quan sát thái độ của Diaspro. Thấy cô không phản ứng gì, cô thị nữ vội nói.

“Thần..thần xin lỗi ạ..... Thần... Xin người thứ lỗi cho thần..”

“Ngươi hỏi bức thư này sao?”

Đồng nhân Winx-Diaspro. Where stories live. Discover now