Dù sao thì phải lên sân khấu, ai cũng không dám ăn quá no, cơm rất nhanh đã ăn xong, mọi người đều bị nhân viên công tác kéo từng người qua dặm lại lớp trang điểm.

Người đầu tiên làm xong là Đinh Trình Hâm, cậu ngồi trên sô pha phát ngốc.

Hôm nay cậu rất có cảm xúc, đã rất lâu không nhảy trên sân khấu rồi, từ sau khi TNT giải tán, cậu đã nửa năm không thấy sân khấu rồi.

Mà hôm nay, có thể tại đây lên sân khấu biểu diễn nội tâm của cậu hưng phấn hơn tất cả những người khác.

"A Trình, nghĩ gì vậy?" Mã Gia Kỳ là người thứ hai xong, nhìn thấy Đinh Trình Hâm phát ngốc thì cười đi qua vỗ vỗ bả vai cậu.

Đinh Trình Hâm vốn đang suy nghĩ, đột nhiên bị người vỗ vai thì cả người hoảng sợ giật mình một cái.

"Hahahahahahaha." Mã Gia Kỳ nhìn thấy Đinh Trình Hâm bị giật mình thì cảm thấy đối phương giống như chú thỏ nhỏ, đặc biệt đáng yêu lại đặc biệt buồn cười.

"Cười cái gì mà cười! Làm tớ sợ đấy! Cậu đi đường không có tiếng động à?" Đinh Trình Hâm nhìn Mã Gia Kỳ cười đến nở hoa, tức giận thổ tào đối phương.

"Tớ có nói mà, tại cậu nghĩ quá chuyên chú thôi. Hahahahahaha." Mã Gia Kỳ cười đến không dừng lại được.

"Buồn cười hả?" Đinh Trình Hâm như chú cún nhỏ đáng yêu đang tức giận nhìn Mã Gia Kỳ hỏi.

"Xin lỗi, không buồn cười." Mã Gia Kỳ đầu tiên thu liễm biểu tình, ngoan ngoãn ngồi xuống.

"Ngoan." Nhìn thấy Mã Gia Kỳ ngoan ngoãn, Đinh Trình Hâm vô cùng hài lòng.

Mã Gia Kỳ cũng là vẻ mặt sủng nịch, hắn còn có thể làm thế nào? Người đáng yêu như vậy, trừ bỏ cưng chiều ra thì cũng không có biện pháp nào khác.

"Hậu trường rồi!!! Hậu trường rồi!!" Nhân viên công tác bắt đầu thúc giục hậu trường, Đinh Trình Hâm và Mã Gia Kỳ vẫy tay gọi đám nhóc còn lại đang chơi đùa một bên đi tới hậu trường.

"Diệu Văn Á Hiên, hậu trường rồi!" Mã Gia Kỳ kiểm đếm nhấn số phát hiện cách đó không xa Lưu Diệu Văn và Tống Á Hiên vẫn còn đang đùa giỡn, nhưng bọn họ đối với tiếng hét của Mã Gia Kỳ lại ngoảnh mặt làm ngơ.

"Đi thôi, Diệu Văn! Á Hiên! Đừng nghịch nữa~" Đinh Trình Hâm giúp Mã Gia Kỳ gọi hai người, Lưu Diệu Văn và Tống Á Hiên ngay lập tức bỏ chơi quay về đội.

"Tập hợp đủ rồi hả?" Nhân viên công tác hỏi Mã Gia Kỳ.

"Đủ rồi." Mã Gia Kỳ gật gật đầu.

"Đi thôi, hậu trường." Nhân viên công tác mang theo bảy người vào khu vực hậu trường sân khấu.

"Cố lên!" Mã Gia Kỳ vươn tay.

Những anh em còn lại sôi nổi hưởng ứng.

"Cố lên, cố lên, cố lên!!!"

"Được rồi được rồi, lên đi." Vừa hô cố gắng xong, nhân viên công tác liền thúc giục bảy người lên sân khấu.

Khắp sân khấu ánh đèn hắc ám, thời điểm sáng trở lại toàn sân khấu là tiếng hoan hô. Âm nhạc lớn đến điếc tai, đám người vô cùng náo nhiệt, bọn họ trên sân khấu đổ đầy mồ hôi, thanh xuân tùy ý, chơi đến vui sướng, nhảy đến vui vẻ.

Kẽ nứt [All Hâm]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ