Sự quan tâm thừa thãi

220 36 32
                                    

Hôm sau Ann đi làm muộn hơn bình thường, điều này khiến Cheer có phần không hài lòng. Trong lúc chờ đợi chị, Cheer có xem qua hồ sơ hôm qua còn làm dở. Thế nhưng sự vắng mặt của Ann khiến Cheer không tài nào tập trung nổi, cuộc họp sáng nay vì Ann vắng mặt Cheer cũng đã cho dời lại. Cô nhờ thư ký liên lạc với Ann, nhưng không được. Cheer dấy lên trong lòng chút lo lắng. Rồi chẳng rõ vì điều gì, cô bật dậy khỏi ghế, lấy số điện thoại và địa chỉ nhà Ann từ thư kí rồi vội chạy đi.

Cheer không mất quá lâu để tìm đến nhà Ann, cô đứng trước cửa thật lâu vì gọi cho chị không được, bấm chuông cũng không thấy ai ra mở cửa. Mãi một lúc sau, Cheer mới thấy một vóc dáng nhỏ bé đứng trước hiên nhà, Cheer vui mừng khôn xiết khi nhớ ra đứa bé này chính là con gái Ann, hai người đã từng gặp qua nhau.

Ceena, cháu tên là Ceena đúng không?

Ceena gật đầu, chăm chú nhìn Cheer.

Cô là bạn của mẹ Ann, tối qua chúng ta đã gặp nhau rồi cháu nhớ không?

Ceena lại gật đầu, vẫn không nói lời nào.

- Mẹ Ann không có ở nhà sao? Sao cô gọi mẹ lại không được?

- Mẹ cháu bị ốm rồi!

Câu nói ngô nghê ấy khiến cho Cheer giật mình ngay lập tức. Cô lấy lại bình tĩnh, hít một hơi thật sâu rồi bảo Ceena bằng một giọng điệu nhẹ nhàng nhất có thể.

- Vậy ba cháu có nhà chăm sóc mẹ hay không?

- Cháu không có ba!

Cheer khựng lại, điều con bé vừa nói nghĩa là gì? Thế nhưng bây giờ không phải là lúc để Cheer bận tâm đến những chuyện đó, điều quan trọng nhất bây giờ là Ann.

- Ceena, cháu giúp cô mở cửa được không?

- ..._ Ceena chần chừ, nép người sau bức tường đưa ánh mắt nhìn Cheer. Mẹ đã dặn cô bé không được mở cửa cho người lạ.

Cháu cũng không muốn nhìn mẹ Ann bị ốm đúng không? Mở cửa đi, cô sẽ giúp Ceena chăm sóc mẹ.

Cheer nói đúng tim đen của Ceena, cô bé liền ra giúp Cheer mở cổng. Cheer khóa cổng cẩn thận rồi bảo Ceena dẫn mình đến chỗ của Ann. Cửa phòng mở ra, Cheer được một phen hốt hoảng. Cô chạy đến bên cạnh chị, đưa tay lên trán chị xem xét, chết tiệt, sao lại nóng như vậy?

Cheer giúp Ann chườm lạnh và uống chút thuốc hạ sốt, để sốt cao như vậy thật nguy hiểm. Những việc này Cheer có thể giúp được, một lúc xem chừng tình hình Ann cũng đã ổn hơn, không cần phải đi bệnh viện.

Ann lờ mờ mở mắt nhìn xung quanh, cổ họng khô rát khiến chị khó chịu. Ann nghe có tiếng người trong nhà, không phải giọng là Ceena, còn thêm một người nữa, nhưng nhất thời lại không biết người ấy là ai. Trong lòng Ann có chút lo lắng, chị không có bạn bè thân thiết ở đây, vậy thì ai đang ở cùng Ceena đây?

Dù trong người rất mệt mỏi nhưng Ann vẫn cố gắng ngồi dậy đi ra ngoài. Nhưng sức lực của Ann còn yếu quá, vừa đặt chân xuống đất đi được vài bước đã ngã khụy xuống, đến hơi sức gọi người giúp đỡ cũng chẳng còn. Ngay lúc chị cảm thấy bản thân vô dụng nhất thì trước mắt lờ mờ hiện ra một bóng hình, người ấy khi nhìn chị nằm trên sàn nhà lạnh lẽo liền vội vã chạy tới, chị thấy con gái mình cũng ở đây, ngay bên cạnh người ấy. Vòng tay cùng giọng nói này không thể nhầm lẫn với ai khác, chính là Cheer!

[ANNCHEER_FANFIC] SAU TẤT CẢ!Where stories live. Discover now