Chương 5

152 11 0
                                    

Bên ngoài có y tá kêu bác sĩ Cố, Vương Nhất Bác hơi hoảng, người trên người chủ động tránh ra, không lo lắng từ nay về sau nằm xuống, giống như cái gì đều không phát sinh vậy, nhìn chằm chằm Vương Nhất Bác.
"Mẹ kiếp! Tôi sớm muộn giết chết anh!"
Vương Nhất Bác là thật bị ép, cậu ngẩng đầu, cửa bị đẩy ra, cậu vội vàng khôi phục biểu tình.
" Anh, chị dâu vừa nói cậu ấy sớm muộn..."
"Cố Nhất Dã!"
Vương Nhất Bác tức giận còn chưa tan, bị Cố Nhất Dã kích như vậy, không kìm nổi, hô to tên anh ta.
" Phải chuyển đến trên hộ khẩu Cố gia chúng ta."
Cố Nhất Dã thoại phong nhất chuyển, hài hước cười.

"..."

Vương Nhất Bác mặt đỏ lên, là bị tức.

Nhưng ở góc độ bác sỹ Cố, đại khái là mắc cỡ.
"Lời này cần em nói? Ăn cơm của em đi."

Cố Ngụy đem phần cơm của Cố Nhất Dã lấy ra, hướng Vương Nhất Bác ngoắc ngoắc.
"Đi phòng làm việc của anh, nơi này không có phương tiện."
"A? ! Hai người ăn gì đó? ! Làm sao em chỉ có một phần cơm! Lương tâm hai người đâu! Uy !"
Cố Nhất Dã hô hào, nhưng hai người đã đi xa.
Sau khi ra ngoài Cố Ngụy cũng không có ung dung giống như ở bên trong trêu cười Cố Nhất Dã, mà hơi rũ đầu đi về phía trước, Vương Nhất Bác vừa bắt đầu còn không cảm thấy nơi nào không đúng, ở trong thang máy coi như phát hiện, bác sỹ Cố là một người chu toàn, làm sao có thể lâu như vậy không để ý tới cậu! ! ?

"Bác sĩ Cố..."

"Người bạn nhỏ a, đợi một hồi nói sau, đến phòng làm việc anh có lời cùng em nói."
Cố Ngụy cắt đứt Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác ngẩn ngơ, cúi đầu không nói.
Kỳ quái.
Cậu thậm chí có chút khẩn trương.
Cố Nhất Dã vừa như vậy cậu đều không sợ, nhiều lắm là kinh hãi chút, nhưng Cố Ngụy đột nhiên lạnh như băng để cho cậu không sờ được.
"Cởi áo khoác đi, nơi này không lạnh."
Vương Nhất Bác gật đầu, ngoan không được, cởi áo khoác, nhớ tới địa phương mới bị Cố Nhất Dã gặm, không biết có để lại dấu vết hay không, liền hơi cúi đầu cản trở.
"Tới rửa tay."
Vương Nhất Bác qua, vén tay áo lên chuẩn bị rửa tay, nhìn bác sỹ Cố rửa tỉ mỉ.
"Anh  nói thật, anh bây giờ có chút sinh khí."

Vương Nhất Bác ngẩng đầu nhìn Cố Ngụy, nhưng Cố Ngụy chẳng qua là chuyên chú cúi đầu rửa tay cho cậu, ngón tay anh cắm vào giữa năm ngón tay cậu, mượn bọt để nắn bóp.
"Nhất Dã sứt khóe miệng ở bên trái, đêm đó ngoài miệng em máu ở bên phải."

"Bác sỹ Cố! ..."

"Em đừng vội, chớ nắm chặt, kẽ ngón tay còn chưa rửa sạch sẽ, bệnh viện tóm lại không sạch sẽ, rửa sạch còn ăn cơm."

Cố Ngụy đem Vương Nhất Bác nắm chặt quả đấm cưỡng ép chậm rãi đẩy ra, tiếp tục đàng hoàng rửa ráy.
"Ngày đó anh gọi  Nhất Dã tới cùng em đối chất, nó nói anh tin một nửa, anh hỏi em thật hay không, em nói thật, bạn trai cùng  em trai ruột đều nói như vậy, vậy anh liền tin. Cho nên anh tự nhận chuyện để cho em phiền lòng đã giải quyết, mặc dù anh nhìn ra được cũng không có, nhưng em không muốn nói, anh cũng không tốt truy hỏi."

"Bác sĩ Cố..."
Vương Nhất Bác hoảng muốn chết, Cố Ngụy giống như đang  xét xử cậu, nhưng đối phương không lạnh không nóng, còn cầm khăn giấy lau tay cho cậu

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jan 29, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[ZSWW] [Edit] Tôi có hai người bạn traiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ