Tạ Phi vừa kết thúc buổi họp sáng trở lại văn phòng làm việc, chuẩn bị sắp xếp mấy dự án vừa đưa ra. Không ngoài dự liệu, Ngôn Nguyệt Bạch cái tên có mỗi chuyện mặc quần áo có thể rề rà cả nửa ngày hàng này hôm nay lại đi làm muộn. Có điều Tạ Phi đã bất lực với anh ta, kêu trợ lý Đái Thư pha cho cậu một tách trà liền bắt đầu chuyên tâm xử lý văn kiện. Đợi bận hết đống việc trong tay, cậu vừa đúng lúc có thể tới trường học.

Không bao lâu cửa văn phòng mở ra, Tạ Phi tưởng là Đái Thư tới, đầu cũng không ngẩng lên trực tiếp nói: "Đem trà đặt trên bàn là được, đem báo cáo quý trước qua đây cho tôi."

"Báo cáo? Anh La làm việc thật chăm chỉ nha."

Bỗng một giọng nam dễ nghe truyền đến bên tai Tạ Phi, trong giọng nói mang theo chút lười biếng. Tạ Phi dám khẳng định đây không phải giọng nói trẻ con của Đái Thư, mà hình như giọng này có chút quen thuộc nhỉ? Cậu bất giác ngẩng đầu lên nhìn, Ách, một khuôn mặt phóng to hiện lên trước mặt cậu, gần tới mức Tạ Phi có thể nhìn rõ từng chiếc lông mi, dọa cho Tạ Phi đơ người một hồi.

Hai tay La Khanh chống trên mặt bàn, hơi ngả người về phía trước, đôi mắt đen láy như diêu thạch mang theo ý cười chớp chớp, dường như không phát hiện ra tình trạng hiện tại có bao nhiêu xấu hổ.

"Anh Tạ?"

"Hả," Tạ Phi nhanh chóng hồi thần, kéo ghế ra đứng lên, hơi lùi về phía sau một chút, mượn đó che giấu trạng thái thất thần vừa rồi của mình, "Là anh La a, thật có lỗi, tôi lại thất lễ rồi."

"Không có gì, là tôi mạo muội tiến vào," La Khanh nói xong bưng tách trà để lên bàn Tạ Phi, "Không bằng anh Tạ uống hớp trà tôi vừa pha đi, coi như thuận tiện"

Tạ Phi nói câu cảm tạ, tiếp nhận trà uống một ngụm. Mà lúc này, La Khanh tự mình xoay quanh ngắm nhìn văn phòng của Tạ Phi, nha, bộ dáng tự nhiên không khác gì lần thăm quan phòng ngủ nhà Tạ Phi.

Mẹ nó sao tự dưng lại nhớ tới chuyện đêm hôm đó chứ.

Tạ Phi nhanh chóng đem chuyện vớ vẩn đó ném ra sau đầu, đặt tách trà xuống, mời La Khanh ngồi xuống, "Anh La đây là đưa hợp đồng tới sao?"

La Khanh gật đầu, "Đúng vậy, có điều vừa rồi trên đường đi có gặp tổng biên tập Ngôn, cùng cậu ta nói mấy câu, hợp đồng cũng đưa cậu ta cầm rồi. Tôi nghĩ mấy ngày nay chưa gặp anh Tạ, không biết thân thể anh La gần đây như thế nào rồi, cho nên qua đây thăm hỏi một chút."

Này là ... quan tâm cậu?

"Thật có lỗi, đề cậu phải lo lắng, là bệnh cũ tái phát mà thôi, không có gì đáng ngại." Tạ Phi trong lòng tự nhủ, gần đây cũng mới tái phát có hai lần, đúng lúc đều đụng phải anh đó.

La Khanh cười cười, từ túi áo lấy ra một cái danh thiếp để lên bàn trà, ôn tồn nói: "Đây là một nhà thuốc đông y rất có tiếng, bác sĩ nơi này tôi quen khá thân, trình độ cao. Đau dạ dày kiểu này rất khó chữa tận gốc, anh Tạ vẫn nên đi điều trị theo trung y xem sao, phối hợp uống thuốc cần điều dưỡng thật tốt mới khỏi được. Tôi đã nói một tiếng với bên đó rồi, anh Tạ có thời gian qua đó thử xem sao."

Võng du chi Họa thủy tam thiênWhere stories live. Discover now