Chương 37: Chuyên chịch bé mèo cái như em

5.9K 198 0
                                    

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Giang Tình bị anh lăn lộn hết lần này đến lần khác rồi mới được chìm vào giấc ngủ say.

Giấc ngủ này rất sâu và vô cùng thoải mái.

Nếu không phải vì đói, có lẽ cô vẫn có thể ngủ cho đến khi trời tối.

Trình Cảnh Ngôn nghe được động tĩnh trong phòng nên liền sải bước vào.

Anh mặc áo sơ mi trắng, ngũ quan ẩn hiện trong ánh đèn cam ấm áp sau lưng, sống mũi thẳng, môi mỏng, quai hàm rõ ràng, mỗi một tấc lộ ra ngoài ánh đèn đều như được phủ lên ánh sáng dịu nhẹ.

Anh tùy ý chắp tay ở phía trước, uể oải dựa vào khung cửa, khuôn mặt âm trầm, mang theo ý cười nhàn nhạt, giọng nói chứa đầy cảm xúc: "Em tỉnh rồi sao?"

Chiếc giường ấm áp, thoang thoảng hương cam ngọt ngào.

Giang Thu trùm chăn lên đầu hít mạnh, cơ thể trong tấm chăn duỗi ra, sau đó nhìn Trình Cảnh Ngôn, "... Ừm."

Trình Cảnh Ngôn bật đèn, Giang Tình che hai mắt lại, cô cảm thấy một bên giường đã lún xuống, có vẻ người đàn ông ấy đã ngồi xuống.

Lòng bàn tay ấm áp của anh nhẹ nhàng vén mái tóc mềm mại cô lên, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn, sau khi được anh nâng niu, cô lại muốn ngủ thêm một giấc, làn da cô như được uống nước đầy đủ, nó trắng nõn bóng loáng, làm anh không nhịn được dùng tay xoa xoa. Đầu đưa lại gần, hôn một cái chốc vào má cô, "Đói bụng chưa? Dậy ăn chút gì rồi hãy ngủ tiếp nhé?"

“Ừ.” Giang Thanh thực sự rất đói.

Khi anh nhắc đến đồ ăn, dạ dày cô đã réo lên.

Âm thanh đó vang lên rõ ràng trong căn phòng yên tĩnh này.

Trình Cảnh Ngôn bật cười khúc khích.

Giang Tình liếc nhìn anh, làm lâu đến mệt mỏi ngủ thiếp đi thì ai cũng sẽ đói thôi.

Giang Tình ngồi dậy, chăn bông tuột xuống, trong không khí có cảm giác da thịt hơi mát lạnh, cô nhìn xuống thì thấy mình trần như nhộng, trên ngực có vết hồng mơ hồ do anh để lại.

Cô đột ngột kéo chăn lên, mặt nóng bừng, "Quần áo của tôi đâu?"

Trình Cảnh Ngôn cười nhạt, "Em giấu giếm cái gì, đều nhìn thấy hết, còn ngại chi nữa?"

“Trình Cảnh Ngôn!” Cô khàn giọng rống to, giống như một con mèo con bị chọc giận, tóc tai dựng đứng, hai bên gò má phồng lên vì tức giận.

Thực sự dễ thương đến nao lòng.

Trình Cảnh Ngôn không nhịn được đưa tay vò tóc cô, làm nó rối tung lên, mãi đến khi cô sắp mất bình tĩnh mới buông ra, "Chờ anh một chút."

Vừa nói xong, đã cô đánh vào tay thật mạnh.

Lực mạnh đến lòng bàn tay anh có màu đỏ.

Trình Cảnh Ngôn cười nói: "Mèo mẹ tức giận rồi sao?"

Giang Tình kéo chăn lên nằm xuống giường, dùng chăn trùm kín người, "Anh mới là mèo mẹ, cả nhà anh đều là mèo mẹ!"

[Caoh-Edit] Sau Khi Yêu Đương Với Anh Lính Cứu HỏaWhere stories live. Discover now