Chương 5

3.7K 231 27
                                    

-Youngjae à ,youngjae à ,em có sao không ?"

-"Ưm..." -youngjae lúc này mới lên tiếng, cậu cảm thấy lồng ngực mình khó chịu lạ thường, toàn thân ê ẩm

Khẽ mở mắt ra, youngjae bất ngờ nhận thấy mình đang nằm hoàn toàn trong vòng tay của jae bum. Cậu ngước đầu nhìn anh kinh ngạc -"Anh...anh...chuyện gì đã xảy ra ? chẳng lẽ anh đã đỡ dùm tôi ?"

Jae bum không trả lời ,anh đưa mắt quan sát youngjae thật kĩ

Sau khi chắc chắn cậu đã ổn, jae bum thở phào ,anh từ từ thả lõng cơ thể cậu ra, với tay ôm lấy đầu mình ,nhíu mày đau đớn

-"Anh bị thương à ?"- youngjae hoảng hốt ngồi bật dậy, tim cậu bỗng đau thắt lại .Cậu ước gì người nằm đây là cậu ,đáng lí ra anh không nên đỡ cậu mới phải ,cậu thật không muốn gây thêm bất kì điều phiền toái nào cho anh nữa

-"Đừng cử động mạnh, em vẫn chưa ổn đâu ,chờ anh gọi bác sĩ tư đến đây khám cho em rồi hả về " -Jae bum mệt mỏi lên tiếng ,anh cố gắng dùng sức ngồi dậy nhưng không thể

-"Anh đúng là ngốc ,tôi đâu có kêu anh đỡ cho tôi đâu ,nếu anh mà bị gì thì tôi ..."- Cậu đánh vào vai anh, nói trong giọng đứt quãng ,cảm giác như chỉ một chút nữa thôi thì youngjae sẽ không còn giữ được mình được mà oà khóc trước mặt anh

-"Em thiệt là...anh làm vậy là do anh muốn mà ,có phải do em đâu "-Jae bum nhìn cậu yêu thương ,trong đầu lặp lại khoảng khắc lúc đó

Khi nhìn thấy youngjae ngã xuống ,trong đầu anh hoàn toàn không nghĩ được gì ,cơ thể bất giác vô thức nhảy ra ôm lấy cậu .Jae bum chỉ biết rằng ,nếu anh không giúp cậu lúc đó thì sau này anh sẽ vô cùng hối hận. Jae bum suy nghĩ rồi bất giác mỉm cười "A, cảm xúc của bản thân sao nhiều lúc khó hiểu thế nhỉ ?" -anh tự đặt ra câu hỏi mà chính anh cũng chẳng trả lời được

-"Youngjae à ,em giúp anh một chuyện được không ?"

-"Chuyện gì ?"

-"Em giúp anh gọi quản gia đến đây đi ,hình như người anh không cử động được nữa rồi "

-"Ể ?!!!"

******
-"Rồi cái hiện trạng gì thế này? "-Jackson đút hai tay vào túi quần ,liếc nhìn jae bum đang nằm trên giường bệnh với cái hông băng bó nhiều lớp vải mà không khỏi buồn cười-"Mới sáng sớm thấy tin nhắn [hôm nay không đi học được] còn tưởng cậu bị gì ,hối hải chạy đến nào ngờ..."

-"Cậu dẹp bỏ cái thái độ đó ngay đi, cậu lúc nào cũng thích nói móc tớ nhỉ jackson?! "-Jae bum mệt mỏi ngồi dựa lưng vào đầu giường ,cười nhạt một tiếng

-"Ấy ,hyung bình tĩnh ,em thấy jackson nói đúng đấy chứ . Ai đời bản thân thừa biết con mèo mình nuôi có sở thích đặc biệt (nằm ở cầu thang), vậy mà cũng hụt chân ngã cho được ,chắc trên đời chỉ có hyung thôi quá "-Junior bên cạnh cũng không nhịn nổi cười ,nháy mắt với jackson

-"Thôi, thôi ,đừng có chọc cậu ấy nữa, leader nhà ta chắc do hôm trước bị đập đầu nên đầu óc không được tỉnh táo cho lắm ,té ngã là chuyện đương nhiên "- Mark nói xong cũng che miệng cười ,hai vai cậu run lên ,cố gắng không bật lên thành tiếng

[Fanfic-GOT7] 2jae -Cái tên đáng ghét nhà anhWhere stories live. Discover now