- Anh cũng vậy ha ha.

- Này này, không phải là cậu đang nghĩ tới việc cử thêm ai đến học chung với tớ đấy chứ Tsunayoshi?

- Hieee, không biết nữa.

Bầu không khí của Vongola Decimo cùng các Hộ Vệ rất tốt, khiến cho mọi người xung quanh khi nhìn vào cũng lại vô tình mỉm cười theo.

Họ bảo thế hệ thứ Mười của Vongola còn quá trẻ, còn quá non nớt để gánh vác trên vai cả một sự nghiệp lâu dài. Thế nhưng thế hệ thứ Mười nhất định có được một mối liên kết thân thiết nhất chưa từng có, đó là sự liên kết của bạn bè, là sự liên kết của những người bạn bước cùng nhau trên con đường ấy.

...

Bữa tiệc diễn ra chưa bao lâu thì Yamamoto đã được phép về phòng nghỉ ngơi trước. Cậu chàng tuy muốn cùng mọi người thưởng thức bữa tiệc thêm một chút, nhưng vì sức khoẻ quan trọng nên đành phải về phòng ngủ sớm.

- Xem nào, quần áo, đồ dùng, đồ ăn cho Jirou và Kojirou. Còn gì nữa không nhỉ?

Yamamoto hiện đang dọn hành lý để chuẩn bị cho chuyến bay ngày mai.

Jirou thì chạy xung quanh Yamamoto, nó háo hức vô cùng khi nhìn thấy chủ nhân lấy ra thật nhiều đồ ăn đủ màu sắc và còn rất thơm nữa, trông Jirou có vẻ rất muốn ăn vụng nhưng vừa lại gần thì đã bị Yamamoto ngăn lại đẩy ra sau.

- Nào nào anh bạn, không phải vừa mới ăn rồi sao? Ăn nữa sẽ tròn xoay đấy Jirou.

Đồ dùng Yamamoto mang theo không nhiều, chỉ với một chiếc vali cùng một chiếc cặp sách đã đựng vừa hết, à đấy là khi khởi hành, còn khi quay về thì số hành lý của Yamamoto bỗng xuất hiện thêm vài túi đồ ăn, quà vặt cùng một số món đồ lặt vặt.

- Cái này người ta hay bảo là lúc đi thì không sao, nhưng lúc về hành lý bỗng nặng thêm vài cân đây sao? Ha ha.

Bỗng có tiếng cốc cốc vang lên từ bên ngoài phòng của Yamamoto, cậu chàng vì đang bận tay cho nên đã quay sang hướng cửa và bảo người bên ngoài kia vào đi.

Từ bên ngoài, chính là Gokudera nhìn vào bên trong, đằng sau còn có những Hộ Vệ khác.

- Mọi người? Có chuyện gì sao? Cơ mà, mọi người được nghỉ rồi à?

Vì hiện giờ Yamamoto nhìn thấy những người Hộ Vệ còn lại không mặc bộ vest dành cho những buổi lễ quan trọng nữa, mỗi người họ đều đang mặc trên mình bộ đồ ngủ trông khá thoải mái. Một khung cảnh mà Yamamoto rất hiếm khi thấy được, vốn dĩ lúc trước bọn họ đều phải làm nhiệm vụ nhiều và có khi là đến tận khuya mới có thể về đến nhà, cho nên ít khi nhìn thấy bộ dạng mặc đồ ngủ này. Chưa kể, đồ ngủ của bọn họ còn có màu giống với màu đại diện của mỗi người.

Yamamoto bỗng bật cười.

- Pff...

- Cười cái gì hả tên kia?

- Ha ha ha, không gì không gì.

Hibari đứng dựa lưng vào cánh cửa phòng Yamamoto, anh chàng thở dài một hơi rồi dùng giọng điệu nghiêm túc nói:

◤KHR x AC◢  Chào mừng cậu, Yamamoto TakeshiWhere stories live. Discover now