Chương 61: Gạt đi hết những âu lo

1K 68 2
                                    

" Tôi đã đưa cô ấy đến "

Trong phòng bệnh, chủ tịch Vương đang chăm chú vào tờ báo trên tay, vẫn giữ nguyên phong thái đó chỉ nhẹ gật đầu. Phùng Tư Giai bước vào, thu hút ánh mắt của ngài chủ tịch.

" Nói đi, đừng làm mất thời gian ". Phùng Tư Giai ngồi xuống ghế, hai tay khoanh trước ngực.

" Nhanh để làm gì ??? Bao nhiêu tội danh chắc đủ ăn cơm tù nhỉ??? ". Chủ tịch Vương để tờ báo sang một bên.

Phùng Tư Giai ánh mắt sắt bén nhìn chủ tịch Vương, không có Vương Dịch liền trở thành một người khác.

" Tôi đã thất hứa với ông bạn mình rồi, không nuôi nấng con ông ấy cho nên người để nó ra nông nổi này "

" Đừng có dài dòng ". Phùng Tư Giai hét lớn.

Chủ tịch Vương vẫn chậm rãi, không gấp gáp, lấy ly nước trên bàn uống nhẹ, sau đó mới nói.

" Lâm Hoàng Minh nổi tiếng là một doanh nhân vừa tài giỏi vừa khiêm tốn, lại còn rất tin tưởng cấp dưới, như vậy cũng có mặt tốt cũng có mặt không tốt.
Cấp dưới thân cận của ông ấy ai ngờ lại tạo phản chiếm đoạt tài sản còn ám sát ông ta. Lúc tôi đến nơi, ông ấy lại trong tình trạng hấp hối chỉ nói trọn vẹn mấy câu " Hãy chăm sóc đứa con gái của tôi ". Ông ta cũng thật là, giao tài sản lại cho tôi trong khi vợ ông ấy đang khao khát chờ đợi "

" Nhưng sao lúc đó ông lại bỏ đi ". Phùng Tư Giai rơi vào suy nghĩ hỗn loạn, năm đó lúc cô đến hiện trường đã thấy ba mình và chủ tịch Vương ở đó, sau đó ông ấy lại bỏ đi.

" Vì ba cô muốn tôi làm vậy, ông ấy biết rằng mình không qua khỏi nên đã để việc truy tìm tên phản bội đó lại cho tôi. Phải chi lúc đó tôi ở lại thì không phải để một đứa nhỏ chưa hiểu chuyện như cô lại nghĩ tôi là tội phạm như thế này "

Bầu không khí trở nên yên lặng, ánh mắt chủ tịch nhìn Phùng Tư Giai không dứt.

Đây là sự thật sao?? Không thể nào, từ nhỏ đã được gieo rắc những điều sai trái làm Phùng Tư Giai không còn biết đúng sai thế nào.

" Cô sống tốt chứ??? Kể từ khi ông ấy mất ". Chủ tịch Vương hỏi.

Phùng Tư Giai cười khinh bỉ, sống tốt không?? Dĩ nhiên là không.

" Mẹ tôi cũng bỏ tôi khi ông ấy qua đời, tôi phải sống nhờ gia đình chị gái bà ấy. Gia đình đó cũng không vừa gì, tôi trở nên thế này một phần cũng từ ảnh hưởng gia đình đó mà ra "

Từ nhỏ đã nuôi dưỡng ước mơ trả thù, học hành xuất sắc khi được học bổng lại bị gia đình Dì lấy hết. Phùng Tư Giai vẫn cố gắng từng ngày bởi vì rất yêu quý ba mình, ông ấy lúc nào cũng dành thời gian cho cô, cho cô những gì cô thích. Ngày cô cùng ông ấy đi dã ngoại cũng là ngày ông ấy bị ám sát, khi Phùng Tư Giai vừa đến nơi thì đã nhìn thấy chủ tịch Vương rời đi.

" Ta xin lỗi vì đã không bảo vệ được ba con, cũng không nuôi dưỡng con nên người. Tất cả là tại ta "

" Ông đang xin lỗi người đã làm ông ra nông nỗi này sao. Tôi đã thua, mọi chuyện cũng kết thúc, đừng nói nữa, Phùng Tư Giai này à không Lâm Hiền Châu này thuộc về các người "

[BH/SNH48] || Mọi người gọi chúng tôi là Thi Tình Họa Dịch ||Where stories live. Discover now