Chương 9: Qủa cầu đá thần bí

39 4 0
                                    

Chương 9: Qủa cầu đá thần bí

"Phong ấn?" Hùng Triển không ngốc, nhìn ra mánh khóe.

Thánh Liên trầm giọng "Nhất định bọn hắn biết gì đó mà chúng ta không biết. Phong tỏa miệng hang, từ nơi này vào, cũng chỉ có thể từ nơi này đi ra."

Nàng liền khoanh chân ngồi xuống, hai tay mười ngón trắng nõn như hoa hồ điệp kết pháp quyết, quanh thân thể tản mát ra ngân quang, cảm thụ không gian biến hóa, tìm phương pháp phá phong ấn.

Trong sơn cốc, Pháp Hoa vận chuyển thánh lực mượn lực đã rơi đến đáy cốc. Phía trên hố, hắn cũng thấy cường quang xuất hiện, Thánh Liên cùng Hùng Triển bị đẩy ra.

"Bọn hắn tại sao không vào được?" Quang mang cùng một cơn gió mát thổi tới, Lam Ca xuất hiện bên cạnh Pháp Hoa không xa, vẻ mặt nghi hoặc.

"Ngốc!" Pháp Hoa âm thanh lạnh lùng nói.

Lam Ca lần này không nổi giận, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn hắn, "Ta làm sao mà ngốc?"

"Bọn hắn nhiều người." Pháp Hoa lời ít ý nhiều.

Lam Ca nhãn tình sáng lên, hiểu được, "Ý của ngươi là nói, chúng ta là đơn độc lên đảo, bọn hắn nhiều người. Nhiều người thì nơi này không tiếp đón? Không thể đi tìm Vô Song Châu? Đúng a! Cha ta nói với ta, chỉ có một người lên đảo, mang nhiều người như vậy, cũng chỉ một người lên. Bọn hắn rất nhiều người cùng lên đảo, khẳng định do nhận được tin tức sai rồi? Vậy làm sao ngươi biết có phong ấn? Không đúng, ngươi hẳn là cũng không biết, ngươi chỉ thử thôi đúng không? Thông tin của chúng ta đều là một người lên đảo, bọn hắn nhiều người như vậy, kiểu gì cũng sẽ gặp phải chướng ngại. Chỉ là không nghĩ tới là ở miệng hố có phong ấn."

"Ừm." Pháp Hoa không phủ nhận. Chầm chậm lật Thần Tứ Pháp Điển trang thứ hai. Trí Thuẫn xuất hiện lần nữa, bảo hộ ở trước người hắn.

"Chờ một chút, lúc này đừng đánh nữa." Lam Ca hướng hắn khoát tay.

Pháp Hoa ánh mắt khẽ nâng.

"Lúc này còn đánh cái cái rắm, Vô Song Châu chưa thấy bóng dáng. Muốn đánh, đợi tìm được rồi đánh không muộn."

"Tốt!" Pháp Hoa thản nhiên.

Ngoài có đối thủ, bên trong lại cạnh tranh. Xác thực, Vô Song Châu chưa tìm được, lúc này đánh nhau cũng không có ý nghĩa. Hai người không hẹn cùng đánh giá bốn phía.

Trong sơn cốc này, đều là thạch, không có thực vật, không có dấu hiệu sự sống. Hai người chú ý tới một bên sơn cốc có một khe vết nứt. Trong khe hở nhìn qua mười phần tĩnh mịch, thông lộ duy nhất trong sơn cốc này.

"Ngươi trước, mời." Lam Ca không có hảo ý nhìn Pháp Hoa.

"Ngươi trước!" Pháp Hoa mười phần khẳng định.

"Đồ hèn nhát." Lam Ca cười một tiếng, thanh quang lóe lên, bay về hướng khe nứt kia.

Hai người đề phòng đối phương, Lam Ca biết rõ ưu thế của mình. Pháp Hoa trầm ổn làm hắn kiêng kỵ, mặc dù hắn nắm chắc có thể chiến thắng nhưng không biết Pháp Hoa giấu át chủ bài gì. Nhưng một số phương diện, hắn tuyệt đối chiếm ưu thế, ví như tốc độ!

[Hệ liệt] Thần Lan Kỳ Vực- Vô Song ChâuWhere stories live. Discover now