Tội đồ

149 15 4
                                    

Để tôi kể cho bạn nghe một câu chuyện nhé.

Câu chuyện này được những người đã chứng kiến sự việc truyền tai nhau chứ không được viết lại, bởi vì chẳng ai dám viết lại mối tình giữa hai kẻ tội đồ cả.

Chuyện kể rằng khoảng hằng trăm năm về trước, tại một Vương quốc rộng lớn nọ đã đột ngột ban hành một luật lệ kì lạ. Luật số mười lăm trang bảy trong quyển sách của Quốc vương ghi rằng:

"Tình yêu chỉ được chấp nhận khi hai người yêu nhau có giới tính khác nhau. Bất kì ai bị bắt gặp đang thân thiết với người cùng giới đều sẽ bị hỏa thiêu khi đang sống và tro cốt của họ sẽ vĩnh viễn không thể được chôn cất cùng nơi."

Luật số mười lăm được ban hành làm cho người dân cả nước cảm thấy kì lạ. Chẳng phải trước giờ tình yêu đều là thứ phát sinh giữa nam và nữ hay sao? Làm gì có việc hai người nam hay hai người nữ yêu nhau cơ chứ?

Kì lạ nhỉ? Nhưng điều làm người dân trên Vương quốc càng cảm thấy bất ngờ hơn đó là sau khi luật lệ được ban hành đã có vô số người bị mang đi hỏa thiêu.

Chuyện quái quỉ gì đang diễn ra thế này?

Người dân rơi vào trạng thái lo lắng cực độ, họ mất đoàn kết với nhau. Bọn họ không muốn thân thiết với những người cùng giới tính vì không ai trong số bọn họ muốn bị hỏa thiêu cả.

Ban đầu chỉ là một vết nứt nhỏ, nhưng nó ngày càng lan ra và rồi biến thành một vết nứt lớn đến mức những người từng rất thân nhau phải tỏ ra thật ghét nhau hay thậm chí đánh đập nhau. Bọn họ thấy có lỗi, thấy ăn năn nhưng họ không thể làm gì được cả.

[...]

Nhưng Quốc vương độc đoán lại chẳng ngờ được khi màn đêm buông xuống, bao trùm lấy Vương quốc rộng lớn của ông, sẽ có những kẻ to gan lớn mật phá luật và đi tìm tình yêu của họ.

"Em còn đau không? Xin lỗi, hồi sáng tao đánh em hơi mạnh." Cậu trai tóc vàng nhẹ nhàng sơ cứu vết thương cho cậu bạn trai tóc xanh lục của mình, cậu càng nhìn những vết thương do chính mình gây ra thì lại càng đau lòng, giá như có thể rời khỏi đây thì tốt biết bao.

Cậu trai tóc xanh lục chỉ nhẹ nhàng mỉm cười, em biết để bản thân bị đánh thì sẽ đau nhưng em không muốn làm tổn thương người kia, em không muốn tro cốt của cả hai mãi mãi không được gặp nhau.

"Em không sao đâu Katsuki! Anh biết đó, sẽ thật tệ khi em thấy cảnh anh bị trói trên cột gỗ và bị hỏa thiêu. Nếu vậy thì em thà bị đánh còn hơn."

Cậu trai tên Katsuki thở dài, đây không phải lần đầu tiên cậu lẻn sang nhà em.  Cậu biết điều này bị cấm, cậu biết chỉ cần bản thân gần em một chút thôi thì cả hai sẽ chết. Phải làm sao đây, cậu muốn cùng em trốn khỏi nơi này, muốn cùng em nắm tay dạo phố, muốn nhìn em cười thật tươi khi cậu đột ngột hôn em, muốn cùng em làm thật nhiều điều chứ không phải đợi đến khi tối trời mới có thể lẻn sang nhà em rồi sơ cứu những vết thương do chính bản thân gây ra.

Đột nhiên, cậu trai tóc vàng cất tiếng.

"Izuku, em có muốn cùng tao thoát khỏi nơi này không?"

Vũ ThuỷWhere stories live. Discover now