Chương 2: Lân Giáp

350 40 4
                                    

Edit: ppi
Beta/PR: Mộng

Tóm tắt: Thoáng cái đã trôi qua năm mươi năm.

-

Sau khi rời khỏi Tàng Kim Cốc, Ứng Vô Sầu cảm thấy mình cần tìm hiểu xem bản thân đã ngủ mất bao nhiêu năm.

Tuổi thọ của tu sĩ khác với người thường, Thần Thượng Cổ thường có giấc ngủ lên đến ngàn năm. Tuy Ứng Vô Sầu không ngủ lâu như vậy, nhưng mấy chục đến trăm năm vẫn có khả năng.

Trúc, cỏ, cá, côn trùng trong cốc không biết đã trải qua qua bao nhiêu thế hệ, vỏ trứng vỡ của giao long đã bị phong hóa thành đá mềm, chỉ cần chạm nhẹ thôi cũng hóa thành cát bụi.

Phải mất ít nhất mười năm thì giao long con mới chui ra khỏi vỏ.

Nghĩ đến đây Ứng Vô Sầu thấy hơi đau lòng. Mặc dù y có khuynh hướng thích những bộ vảy to và dày, càng to càng rắn chắc thì càng tốt, nhưng y cũng ao ước niềm vui được nuôi dưỡng nó từ lúc còn nhỏ đến lúc trưởng thành.

Nghĩ đến vỏ trứng đã hóa đá cùng với cụm măng trúc đã bị ăn sạch, Ứng Vô Sầu cảm thấy mình đã bỏ lỡ rất nhiều niềm vui.

Cũng may giao long có tuổi thọ cao, tuổi vị thành niên kéo dài đến trăm năm, chỉ cần vẫn chưa vượt quá trăm năm, thì tất cả đều vẫn còn kịp.

Ứng Vô Sầu phấn chấn lại tinh thần, nhớ đến ở bên ngoài cách Tàng Kim Cốc khoảng trăm dặm có một thị trấn nhỏ.

Muốn xác định niên đại bây giờ, vẫn nên tìm người hỏi thăm mới được.

Tu sĩ thường chọn nơi có dân cư thưa thớt và linh khí dồi dào để tu luyện, nhưng khi từ trần thì sẽ khác.

Bọn họ tu luyện nhiều năm, thân thể tràn đầy linh lực, chỉ cần không chết vì nhập ma, thi hài sẽ chầm chậm hóa linh khí quay về non nước, bồi dưỡng một phương đất trời.

Ứng Vô Sầu quyết định chọn vùng phụ cận nơi trấn nhỏ này để ngủ sâu, là vì hy vọng sau khi y đi có thể đổi lấy sự phồn vinh cho nó. Đến lúc đó đất đai ở đây sẽ phì nhiêu, muông thú sinh sôi nảy nở, bất kể là người hay những sinh linh khác đều có thể đạt đến đỉnh cao cuộc sống.

Nhưng tiếc là y không chết, trấn nhỏ vẫn chỉ có thể là trấn nhỏ thôi.

Lớp vảy trong suốt tách khỏi cơ thể của giao long con quá lâu, khí tức còn sót lại chỉ có thể lờ mờ chỉ ra phương hướng của nó, nhưng không cách nào xác định được vị trí cụ thể. Cho dù gặp được con non kia thật, nếu không có chút máu thì cũng không thể nào xác định lớp vảy này và nó có liên quan gì đến nhau.

Phương hướng lớp vảy chỉ ra trùng khớp với hướng đi trấn nhỏ kia, vừa tiện đường đi tìm Đằng Giao con, vừa có thể đi hỏi thời gian, một công đôi chuyện.

Ứng Vô Sầu ngự phong bay trên không trung, tốn hơn hai canh giờ* mới đến được gần trấn nhỏ, linh lực trong người cũng gần như hao sạch.

*1 canh gi = 2 gi đồng hồ hiện tại.

Vào thời hoàng kim của y, chút khoảng cách này chỉ cần chớp mắt là đến, bây giờ sở dĩ chậm như vậy là vì có vài vật quan trọng đã được y cất giữ ở nơi khác.

[Đam mỹ][Edit] Sư tôn có thể công một lần được không?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ