5. Nam phụ ác độc có chút ngọt (5)

474 41 8
                                    

Edit: Tinh Nguyệt

=== ( ˘ ³˘)♥ ===

Một bên thần sắc Lạc Phi từ lo lắng chuyển thành cằm đều phải rơi xuống, Lâm tiểu thiếu gia cậu có cái anh trai lợi hại như vậy sao không sớm mang người ta tới chơi!

Nhưng mà mơ mơ màng màng Lâm Đường tiểu thiếu gia chỉ biết mềm như bông kêu 666⁽¹⁾, cũng không biết hồ cẩu bằng hữu phun tào.

"Hồ thiếu sẽ không quỵt nợ đi?" Lâm Túc nói.

"Đương nhiên sẽ không," Hồ Kiệt bưng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, khi buông ra vang lên một tiếng lớn, "Lại đến!"

"Tám sáu." giọng Lâm Túc thực nhạt, hoàn toàn không bị tình cảm nhiệt tình nơi này ảnh hưởng.

"Không tin," Hồ Kiệt đoán.

Hộp xúc xắc mở ra, lại là theo đúng như lời Lâm Túc.

Rượu cung ứng không ngừng, Hồ Kiệt sắc mặt càng ngày càng hồng, cơ hồ là thở hổn hển như trâu, cùng Lâm Túc đánh tới nửa giờ, mặc kệ gã có ngồi giả bộ hay không giả bộ đều không có thắng, mà anh em bên người càng là bị rót thất thất bát bát, say ngã đầy đất.

"Chín năm." âm thanh Lâm Túc từ tốn.

"Không tin!" Hồ Kiệt lại một ly rượu uống hết trực tiếp ngã xuống.

Bên trong ghế lô mùi rượu tận trời, Lạc Phi một đường trợn mắt há hốc mồm, chưa bao giờ ngừng hẳn, Lâm Túc thực dứt khoát buông xuống tay áo, một bên Lâm Đường dựa vào trên vai hắn đang ngủ say.

"Đi rồi," Lâm Túc vỗ vỗ gương mặt đỏ bừng của cậu, làn da mịn màng giống như trứng gà đã lột vỏ, xúc cảm tương đối không tồi.

Lâm Đường lẩm bẩm lầm bầm đánh bay tay hắn, cọ bờ vai của hắn nói: "Đừng ồn, muỗi, muỗi?"

Lông mi nửa mở nửa khép run rẩy, dưới sự chiếu sáng của ánh đèn nhìn giống như hai chú bướm, nếu chỉ nói đến sắc đẹp thì Lâm tiểu thiếu gia hoàn toàn đạt tiêu chuẩn, chỉ là tính cách quá khó hầu hạ.

Ở trong đêm nay Lạc Phi đã bị Lâm Túc thuyết phục hoàn toàn, vội không ngừng lại đây muốn hỗ trợ nâng, ngay sau đó lại thấy Lâm Túc chế trụ Lâm Đường eo lưng cùng chân, nhẹ nhàng đem người ôm lên.

Hắn ý bảo một chút mở cửa ghế lô, Lạc Phi vội không ngừng mà mở ra, Lâm Túc vốn muốn cất bước đi ra ngoài, lại hơi kém chút nữa đụng phải người đàn ông nghênh diện mà đến.

Vị khách này cao ít nhất 1,85 mét, dáng người bảnh bao, mặc ba bộ quần áo, khuôn mặt đẹp trai và nghiêm nghị, nhưng tính tình bình thường không hòa hợp với nơi này.

Anh ta liếc mắt nhìn Lâm Túc, sau đó nhìn về phía người trong tay Lâm Túc: "Em ấy xảy ra chuyện gì?"

"Uống say, tôi đến dẫn em ấy về." Lâm Túc mở miệng nói.

"Thịnh tổng, ngài sao lại đến đây?" bên này Lạc Phi có chút kinh ngạc, gã còn tưởng rằng Thịnh Hoằng không tới.

Công chính Thịnh Hoằng, nhìn đúng thật rất có phong cách của tư bản, liền cùng trạng thái giả dạng của Lâm Túc trước mắt mà nói thì đúng thật là kém hơn anh một ít, nhưng mà là vóc người tương đương, khí chất Lâm Túc lại chẳng thua anh.

(Quyển 1) Cướp Nam Phụ Liền Chạy Thật Kích ThíchWhere stories live. Discover now