Chuyên mục xả plot
-
Thể loại: không rõ...
Jung Jaehyun đã nghĩ đến trăm ngàn tình huống gặp lại Kim Jungwoo. Có thể là trong một quán café giữa buổi chiều hoàng hôn. Có thể là trên một con phố xa lạ ở một đất nước khác. Lại cũng có thể tại buổi hòa nhạc nơi cậu lướt trên những phím đàn piano tinh tế. Nhưng Jung Jaehyun trăm ngàn lần không nghĩ tới anh sẽ gặp lại cậu trong hoàn cảnh thế này.
Jung Jaehyun cũng đã dùng đủ mọi phương cách để tìm kiếm cậu. Dò hỏi những người quen biết, lần theo mọi đầu mối, thuê thám tử tư, sẵn sàng chạy đuổi theo một bóng lưng giống cậu để nhận về thất vọng. Anh chưa bao giờ ngừng mong mỏi tìm thấy cậu. Và Jung Jaehyun cũng chẳng ngờ cậu lại tự động xuất hiện trước mặt anh một cách bất ngờ và chẳng cần bỏ công sức.
Kim Jungwoo bước vào căn hộ mới mua được hơn tuần của anh. Gương mặt chẳng còn lưu lại vẻ non nớt mong manh như thể chỉ cần cơn gió thổi mạnh hơn cũng làm tổn thương cậu. Kim Jungwoo của bảy năm sau góc cạnh, cứng cáp, đưa đôi mắt nhuốm màu từng trải nhìn anh. Một thoáng bất ngờ hiện lên trong mắt cậu rồi trở về bình thản, không có lảng tránh, càng không có vui mừng.
"Anh Jung? Anh Jung?"
Dòng suy nghĩ của Jaehyun bị cắt ngang, anh nhìn Jungwoo thêm một giây rồi chuyển hướng chú ý về người mới cất tiếng.
"À xin lỗi. Cậu muốn hỏi gì?"
"Phòng ngủ của anh ở bên nào để chúng tôi chuyển giường tủ vào?"- Cậu trai có vóc người nhỏ nhắn kiên nhẫn hỏi lại. Lúc sáng cũng chính là cậu ta gọi điện cho Jaehyun báo đồ nội thất anh đặt mua sẽ được chuyển đến trước mười một giờ.
Jaehyun sau khi về nước thì cũng chuyển ra ngoài sống chứ không ở cùng bố mẹ nữa. Căn hộ nằm trong khu chung cư cao cấp loại nhất nhì Seoul, đầy đủ tiện nghi thiếu điều chỉ cần xách vali đến là ở. Nhưng Jaehyun vẫn muốn thay mới giường, sofa, thêm giá sách và mấy thứ linh tinh khác.
"Ở bên phải."- Jaehyun hắng giọng. Nhìn qua mấy thùng hàng chất ở cửa lại nhìn hai người nhân viên công ty nội thất. Hai người mặc đồng phục màu xanh lá mạ, đội mũi lưỡi trai, còn có găng tay bảo hộ. Một là cậu trai nhỏ người. Hai là Jungwoo. Làm sao bọn họ có thể cử hai người gầy gò đến để làm việc nặng nhọc thế này?
"Vâng. Lắp ráp cả giường và kệ sách sẽ mất tối đa ba mươi phút. Nếu trong phòng có đồ đạc quan trọng anh có thể đem ra ngoài nhé. Chúng tôi sẽ làm nhanh gọn. Anh yên tâm."- Cậu trai nhỏ tiếp tục bằng một giọng đều đều như tua băng, một câu nói chắc hẳn là lặp đi lặp lại với tất cả các khách hàng.
"Bắt đầu thôi anh."- cậu trai nhỏ quay đầu xách túi dụng cụ lên ra hiệu với Jungwoo mà cậu cũng lập tức bước ra ngoài đẩy xe chất mấy thùng đồ có in nhãn hiệu công ty nội thất màu đỏ sẫm.
"Này... Jungwoo..."- Jaehyun theo phản xạ bắt lấy cánh tay khi cậu ngang qua mình.
Động tác này làm cả bốn con mắt đều tập trung vào anh. Nhưng mà Jaehyun làm sao giả vờ như không quen không biết được.
![[Jaewoo] Plot Plot Plot](https://img.wattpad.com/cover/280193693-64-k109896.jpg)