Chương 4

1.3K 112 11
                                    

#Chương này là góc nhìn của Thẩm Cửu a (◍•ᴗ•◍)✧*。
______________________

Nếu muốn hồn thể tồn tại trên thế gian, trừ phi là một linh hồn hoàn chỉnh hoặc là phụ thuộc vào ngoại vật, nếu không sẽ giống như một trang giấy hừng hực bị thiêu đốt, từng chút từng chút một hóa thành tro tàn, cũng dần hoàn toàn tiêu tan cho đến khi trở thành hư vô. Đương nhiên, tốc độ biến mất của hồn thể kém xa với tốc độ đốt giấy, nhưng nếu đã vào trạng thái tiêu tan cuối cùng cũng sẽ biến mất vĩnh viễn.

Thẩm Cửu hiện tại chính là ở loại trạng thái này, bất đắc dĩ, y cũng phải tìm thứ gì đó cho chính mình bám vào mới được.

Tại bên trong thủy lao, vật có thể phụ thuộc vào đúng là không nhiều lắm, bất quá là chính mình khi còn sống thi thể kia, hay là đoạn Huyền Túc kiếm còn quấn quanh tàn hồn của Nhạc Thanh Nguyên, cùng với......cùng với Lạc Băng Hà.

Đương nhiên, Lạc Băng Hà là đối tượng đầu tiên mà Thẩm Cửu loại trừ. Cho dù tiểu súc sinh này vừa mới biểu hiện ra thái độ thương hại khác thường đối với mình, nhưng những chuyện hắn làm với y trong quá khứ đều không phải giả. Cho dù trong lòng y đã có chút hối hận, y cũng sẽ không đánh cược tồn vong của hồn thể chính mình được.

Còn có.....thân thể chật vật kia. Thẩm Cửu thật sự không muốn quay lại, thân thể kia quá dơ bẩn, toàn thân máu đen, huống chi vẫn là thân thể tàn tật mất tay mất chân. Thẩm Cửu thật sự là không muốn thừa nhận, đó là chính mình khi còn sống.

Thẩm Cửu người này, nhưng thật ra có chút thích sạch sẽ. Ban đầu khi còn ở Thu gia, khó có thể no bụng, cho nên mới biểu hiện không rõ ràng, nhưng từ khi tiến nhập Thương Khung Sơn phái, y cũng là tiên giả tài trí hơn người, loại này thích sạch sẽ liền không cần che dấu. Cho nên kỳ thật người bên ngoài nói Thẩm Cửu thanh cao là không nói sai, dù sao hắn cũng thật sự là thanh cao, không dung nạp bất kì một tạp chất nào.

Vì vậy chỉ còn lại kiếm của Thất ca.....Nhưng nếu đổi là y trước kia, Thẩm Cửu đại khái sẽ không chút do dự mà lựa chọn Huyền Túc. Nhưng là hôm nay, Thẩm Cửu lại do dự.

Thất ca của y vì cứu y bị vạn tiễn xuyên tâm mà chết, kiếm đoạn người vong. Chính y, đến chết cũng không một lần lại gọi hắn là Thất ca. Thất ca.....Sợ là đến tận bây giờ cũng không nghỉ ngơi a. Cũng không biết chính mình bám vào thanh kiếm kia có thể hay không quấy rầy đến Thất ca.

Cuối cùng Thẩm Cửu vẫn là lựa chọn, y đem một hồn sáu phách của mình bám vào đoạn Huyền Túc. May mà tàn hồn của Nhạc Thanh Nguyên cũng không muốn đuổi hắn đi. Đương nhiên, Nhạc Thanh Nguyên từ đầu đến cuối tựa hồ cũng sẽ không làm như vậy. Hết thảy, cũng chỉ là y suy đoán mà thôi.

Tàn hồn của Nhạc Thanh Nguyên trên đoạn Huyền Túc này kì thật nhiều. Theo lý mà nói người tu tiên sau khi chết đi tàn hồn lưu lại trên linh kiếm xác thực không nhiều lắm. Nếu là tu vi thấp, bình thường cũng chỉ lưu lại một phách, như Thẩm Cửu Nhạc Thanh Nguyên loại này Kim Đan tu vi nên là giống như Thẩm Cửu lưu lại một hồn trên Tu Nhã kiếm mà thôi. Dù cho Nhạc Thanh Nguyên tu vi so với y cao, vậy cũng chỉ tối đa là một hồn một phách. Nhưng trên đoạn Huyền Túc cùng y đan vào nhau, rõ ràng là hai hồn ba phách của Nhạc Thanh Nguyên a.

[Băng Cửu] Hận Diệc LuyếnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ