49. Bắt cóc (1)

10.9K 647 122
                                    

Jungkook khó khăn mở mắt ra, cả người đau nhức, chân tay bị trói chặt, xộc vào mũi toàn mùi ẩm mốc, xung quanh có 5 người đang đứng canh.

Jungkook chỉ nhớ lúc Jimin hét lên, chiếc xe đâm sầm vào một chiếc xe khác và sau đó là là tỉnh dậy ở đây.

"Ê, thằng nhóc kia tỉnh rồi."

Một đám người cùng đi tới chỗ Jungkook, mặt ai cũng hung tợn và ghê tởm.

"Chà chà, xinh tươi thế này, lúc nãy em trai đã bắn trúng tay tôi đấy."

Jungkook vẫn im lặng, đến một cái liếc mắt cũng không có, gã kia tức giận bóp mặt Jungkook ép em quay lại nhìn gã.

Jungkook trừng mắt, cố gắng thoát khỏi cái tay dơ bẩn kia.

"Đừng trừng mắt như thế chứ."

Jungkook khinh bỉ phun nước bọt vào mặt gã, gã cay cú tát em một cái khiến môi rỉ máu nhưng Jungkook không có biểu hiện gì là sợ hãi ngược lại còn thể hiên sự ghét bỏ.

"Mẹ mày, để tao xem mày còn lì được bao lâu."

Gã quay lại hiệu cho bọn kia.

"Đừng đánh vào mặt nhiều quá, phải giữ cái mặt tiền để bán."

Gã vừa dứt lời là đám đàn em mạnh bạo đấm đá vào người Jungkook.

Jungkook sợ nhất là bị đánh, tâm lí em đã không ổn mà còn gặp cảnh này chắc chắn sẽ hoảng sợ, cơ thể không nhịn được mà run lên nhưng môi vẫn mím chặt.

Jungkook liên tục nhận những cú đá ập tới, em đau lắm, em sợ lắm nhưng mà em vẫn cố không phát ra bất kì âm thanh nào, vẫn gan lì như vậy làm đám kia càng sôi máu càng đánh mạnh hơn.

"Thôi được rồi, nó chết bây giờ."

Bọn họ giãn ra để Jungkook nằm vật vã ở đó, cả người đều dính máu. Hơi thở Jungkook nặng nề, hai mắt đỏ lên.

"Hyungie ơi em đau, em sợ!"

Chưa bao giờ Jungkook lại kiên cường đến vậy. Bình thường chỉ cần làm đau một chút em liền sợ mà khóc lên nhưng ngay bây giờ đây bị đánh sắp chết, đến thở cũng khó khăn nhưng em không hé nửa lời cầu xin ngược lại còn gan lì hơn bao giờ hết.

"Dạ ông chủ."

Bỗng dưng có một người xuất hiện, cả đám liền cúi người gọi ông chủ. Ông ta khoác trên người chiếc áo lông dày cộm, khuôn mặt đã già nhưng rất tởm lợm. Lão ta tiến lại gần Jungkook rồi chạm vào mặt em. Jungkook liền nhanh chóng hất mặt ra.

"Ai lại đánh cậu bé ra nông nỗi này thế, có phải cậu bé lì lợm quá không?"

Jungkook phun nước bọt thẳng vào mặt lão ta.

Lão ta hơi tức giận nhưng vẫn lấy khăn giấy nhẹ nhàng lau đi, rồi cúi xuống cười một cái.

Lão ta từ từ lấy ra một bức tranh, là bức tranh Jungkook vẽ cảnh Taehyung cầu hôn em, nó đã bị mất từ mấy hôm trước.

"Ôi xem cậu bé tức giận kìa, tranh đẹp quá nhỉ?"

Jungkook trừng mắt nhìn lão ta, hàm răng nghiến lại, cố gắng vũng vẫy muốn lấy lại bức tranh đó.

(TaeKook) Yêu em! Trân quý đời tao.Hikayelerin yaşadığı yer. Şimdi keşfedin