Cuối cùng tôi vẫn tìm đến rượu. Sau khi hai lần làm tình anh mới nói anh không thích rượu lắm, cùng lắm chỉ uống nước hoa quả có cồn thôi. Chả hiểu sao tôi theo thế mà cũng bỏ rượu, tôi lẽ nào lại thay đổi vì anh? Có chất cồn trong người khiến tôi cũng không còn nổi tỉnh táo nữa, tôi vồ lấy điện thoại gọi cho anh. Bên kia điện thoại vẫn là giọng nói ấy, nhẹ nhàng hỏi tôi có chuyện gì sao. Tôi không trả lời, có lẽ vì tôi còn do dự hoặc cũng có thể tôi chỉ đơn giản muốn nghe giọng anh mà thôi. Nhưng có vẻ không nghe thấy hồi âm nên anh đã định cúp máy, lúc này tôi mới hoảng hốt xin anh đừng ngắt rồi ngỏ ý mời anh qua nhà tôi.

Tôi hỏi với tâm tư anh sẽ từ chối nên không kì vọng nhiều, nhưng anh lại đồng ý đến căn hộ của tôi. Tôi hoảng hốt vớ hết đống rượu ném vào thùng rác, đốt hương nến thơm mà anh hay đốt ở nhà (trong một lần qua nhà anh ấy tôi đã thấy rồi mua, đơn giản vì tôi muốn anh cảm thấy thoải mái khi qua nhà tôi) nhằm xua hết mùi rượu còn trong không khí. Một lúc sau anh thật sự đã đứng trước cửa nhà tôi. Anh hôm nay trong mắt tôi chẳng hiểu sao lại đẹp đến lạ thường, bờ môi hồng thuận khẽ mấp máy, ánh mắt long lanh như chứa cả hàng ngàn vì sao. Anh chỉ khoác một chiếc áo len mỏng trùm ra ngoài một bộ đồ mà tôi đưa anh lần trước. Đợi đến khi anh hỏi tôi mới tỉnh ngộ mà né người để anh vào nhà.

Vừa quay người vào trong tôi đã thấy anh cứ thế bước thẳng vào phòng ngủ. Tôi lúng túng theo sau anh, chỉ là ham muốn nhất thời mà tôi muốn nghe giọng anh,muốn nhìn thấy anh mà cư nhiên gọi anh đến nhà vào giữa đêm thế này. Đến giờ tôi cũng chẳng biết nên làm gì tiếp theo. Anh ngồi xuống giường từ từ cởi áo khoác ra rồi ném xuống sàn. Tôi nhất thời kinh động hoảng hốt mở to mắt.

"Anh?"

"Anh tưởng em gọi anh đến đây để làm?" Anh bình thản cởi tiếp chiếc áo phông trên người.

Nhìn anh như thế tôi thật sự cảm thấy khó chịu. Bấy lâu như vậy chưa lần nào tôi cảm thấy như vậy trái lại còn cho đây là lẽ hiển nhiên. Suy cho cùng chúng tôi cũng chỉ là bạn tình, tìm đến nhau để thoả mãn dục vọng mà thôi.

Tôi nghiến răng mạnh bạo đè anh xuống giường, tay mò xuống kéo rách quần anh. Bàn tay tôi đưa xuống nắm chặt lấy cậu bé của anh khiến anh vì đau mà ưm lên một tiếng khó chịu. Tôi không ngừng lại mà vẫn cứ tiếp tục dùng răng cắn lên cổ, xương quai xanh cùng vai của anh giống như cố đánh dấu anh là của mình vậy. Miệng tôi dừng lại trước ngực anh, hết cắn rồi lại hút thật chặt chỉ muốn giam anh trong bản thân này.

"Jae.."

Có lẽ anh khá bất ngờ với tốc độ này, ngay cả tôi cũng thế. Cảm nhận được những tiếng rên rỉ ngắt quãng của anh khiến bản thân tôi cảm thấy dịu lại, cũng cố giảm tốc độ nhưng Doyoung thật giống như một viên kẹo vậy, chỗ nào cũng thật ngọt ngào. Tôi lôi lọ bôi trơn đổ một lượng lớn ra tay rồi từ từ tiến vào trong. Tuy tôi không biết nhiều về sở thích hay thói quen gì của anh nhưng tôi biết rõ bên trong anh như thế nào. Một ngón, hai ngón rồi đến ngón thứ ba cũng đã bắt đầu đưa đẩy sâu bên trong anh. Vẻ mặt do chịu kích thích lớn của anh trông thật dễ nhìn, bờ má phiếm hồng cùng với đôi môi hồng thuận cứ mấp máy như một con cá mắc cạn, khó khăn hít từng ngụm khí. Tôi khẽ gạt mái tóc đen láy bết dính mồ hôi sang một bên, cố nhìn vào ánh mắt đã phủ một tầng sương của anh.

"Jae..ưm ah..JAE!"

Anh đột nhiên hét lớn khi tôi cố nhét thêm ngón thứ tư, đồng thời cũng bắn đầy ra tay tôi. Anh mơ màng ngửa cổ lên hít thở, cả người liên tục run rẩy. Tôi cũng nhanh chóng cởi đồ chuẩn bị sẵn sàng để vào sâu bên trong anh. Nhìn cánh môi chu ra tôi rất muốn hôn nhưng nhận ra việc làm vậy đã không phải phép với vị hôn phu của anh rồi, nếu tiếp tục vượt nốt ranh giới này thì mọi chuyện sẽ tệ hơn nữa. Có lẽ anh cũng tò mò mà ngẩng đầu lên nhìn tôi, ánh mắt chúng tôi giao nhau thay cho tất thảy mọi lời nói. Anh ấy cố di chuyển, kéo sát lại rồi ôm chặt lấy tôi, môi anh cũng e thẹn mà từ từ chạm vào môi tôi. Cảm giác lúc ấy thật tuyệt vời, tôi cứ thể bỏ qua cái ý nghĩ kia mà luồn lưỡi vào chiếm lấy khoang miệng anh.

Sau nụ hôn tôi từ từ đỡ anh xuống, tay với lấy một chiếc gối kê dưới hông anh.

"Lần cuối cho em nhé?"

Tôi không biết có phải do quá tối mà tôi nhìn nhầm không nhưng đột nhiên nơi khoé mắt anh bỗng rơi ra vài giọt nước mắt. Cánh tay anh vẫn ôm chặt lấy tôi, khẽ gật đầu. Tôi được sự cho phép cũng không kiêng dè gì trực tiếp xâm nhập vào lỗ nhỏ, sự ấm áp nhanh chóng bao trùm lấy tôi. Cả hai đồng loạt cũng rên lên một tiếng thoả mãn.

Môi chúng tôi lại tìm đến nhau lần nữa, lần này càng mãnh liệt hơn, dục vọng cũng lớn hơn rất nhiều. Tôi tăng tốc, liên tục đâm vào điểm nhô của anh khiến anh ngửa đầu ra sau không ngừng rên rỉ, ánh mắt cũng như mất đi tiêu cự. Cảm xúc mãnh liệt không lời giải đáp của tôi lúc này thật khó tả, miệng tôi liên tục lặp lại câu "yêu anh", "em yêu anh Doyoungie hyung", một câu bày tỏ cùng với một lần đâm sâu vào anh. Tôi yêu anh ấy! Đến tận lúc này tôi mới nói được.

Sau một hồi đưa đẩy cả hai đều đồng loạt bắn ra. Tôi vẫn như mọi khi ngả người xuống nằm cạnh anh nhưng hôm nay thật khác, anh không còn đơn giản chỉ xoa xoa phần tóc gáy tôi nữa mà đã ôm chặt tôi vào lòng. Hôm nay cũng thật khác vì tôi nhận ra mình đã yêu anh.

"Những bức tranh dạo nay của em trông thật buồn thảm, chẳng còn nét vui tươi gì nữa."

Anh cuối cũng lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên lặng.

"Em yêu anh!"

Tôi cũng chẳng hiểu nổi bản thân nữa, nhưng tất cả những gì tôi nghĩ được chính là phải bày tỏ tấm chân tình này.

"Em yêu anh, Doyoungie hyung!"

Anh xoay người, ngồi lên người tôi, cự vật nãy giờ vẫn còn ở trong anh giờ lại bắt đầu cương lên lại. Anh không nói gì chỉ hôn tôi, nụ hôn kéo dài rất lâu mãi cho đến khi cả hai hết dưỡng khí mới buông ra. Anh khẽ đưa đẩy mông lên xuống rồi lại cúi xuống hôn tôi thật lâu. Tôi tuy chẳng hiểu rõ chuyện gì nhưng vẫn cứ thoải mái tiếp nhận mọi chuyện, có lẽ anh ấy sẽ cho tôi được một câu trả lời thôi.

Những tiếng rên rỉ lại vang lên trong căn phòng, tôi cũng khẽ động mình nhằm đưa cự vật vào sâu hơn một phần cũng muốn cho anh đỡ mệt hơn. Giữa những tiếng rên rỉ ấy cuối cùng anh cũng cho tôi được một câu trả lời đúng nghĩa.

"Ưm ha..Jae..anh ưm ah ah..đợi em..nói câu này rất lâu rồi. Làm ơn biến anh thành của em đi!"

Sau đó..có lẽ không còn sau đó nữa. Chúng tôi cứ thế quấn lấy nhau tới tận sáng, tôi cũng chẳng còn hơi sức đâu quan tâm đến người đó nữa. Tất cả những gì bây giờ đều chỉ còn thu gọn lại mỗi mình anh ấy mà thôi. Tôi yêu anh ấy! Tôi yêu Kim Doyoung!

[Jaedo] Somebody elseDonde viven las historias. Descúbrelo ahora