.1

334 22 0
                                    

"Chúng ta chia tay đi!"

Cả hai đều đồng loạt lên tiếng, đồng thanh đến kỳ lạ, không tự chủ được Cung Tuấn và Trương Triết Hạn liền đưa mắt nhìn nhau. Bỗng chốc mọi thứ như rơi vào tĩnh lặng, xung quanh một mảng cơ hồ, không ai đoán được suy nghĩ của đối phương. Thế rồi cả hai lại bất giác đều bật cười, tiếng cười vô cùng vui vẻ và sảng khoái, không hề mang tư vị chua chát hay miễn cưỡng của kẻ bị người yêu mình buông lời chia tay, giống như họ thật sự rất hài lòng về câu nói của đối phương.

"Được thôi" - Triết Hạn mỉm cười rạng rỡ nhìn Cung Tuấn, tay vén nhẹ lọn tóc loà xoà trước mặt ra sau vành tai ửng đỏ. Cả người đều là dáng vẻ thả lỏng, nhẹ nhàng buông lời đồng ý, tất cả đều bình tĩnh đến khó đoán.

Cung Tuấn cũng không khác gì, dáng ngồi tiêu sái, khuôn mặt không hề che dấu điều gì, đôi mắt sâu thẳm khó đoán nhưng vẫn không có tia bối rối. Cuối cùng vẫn cười gật đầu, xem như là đáp án đồng ý với lời đề nghị ấy. Trước khi rời đi, cả hai nhẹ nhàng ôm lấy nhau, giống như hai người bạn lâu năm bất giác phải xa nhau, cái ôm có chút lưu luyến và thể hiện sự tôn trọng của đối phương dành cho mình.

Cung Tuấn và Triết Hạn vừa kết thúc một mối tình 5 năm.

Vào hai năm đầu yêu nhau, Triết Hạn nghĩ nếu bây giờ bắt anh phải rời xa Cung Tuấn, anh chắc chắn sẽ đau đớn không khác gì bào cách*.

Đến năm thứ ba yêu nhau, Triết Hạn nghĩ nếu bây giờ bắt anh phải rời xa Cung Tuấn, anh sẽ như một con cá kẹt giữa phiến đá, bị chim Hải Âu rỉa cho tan nát da thịt.

Đến năm thứ tư yêu nhau, Triết Hạn nghĩ nếu bây giờ bắt anh phải rời xa Cung Tuấn, anh sẽ như một kẻ buông thả, ngày đêm uống rượu, bỏ bê công việc, vô cùng bết bát.

Cuối cùng đến năm thứ năm, anh lại là người ngỏ lời chia tay với Cung Tuấn...

Và thật may mắn, may mắn vì Cung Tuấn cũng không còn tha thiết gì về cuộc tình này nữa. Lúc này Triết Hạn mới ngộ nhận, hoá ra lời chia tay cũng không có gì là nặng nhọc lắm, nói ra được rồi thì cả người lại còn nhẹ nhõm hơn. Anh bây giờ như là con ngựa được cởi bỏ đống xích sắt trên người bao nhiêu năm nay. Hai chân được tự do thì sẽ như thế nào? Thì ngựa sẽ tung hoành mà chạy đến những nơi mà nó muốn.

Cung Tuấn và Triết Hạn yêu nhau khi cả hai đang ở đại học. Anh học chuyên ngành về truyền thông, ước mơ trở thành một phóng viên được đi đến nhiều nơi. Còn cậu lại học chuyên ngành kinh tế, không có ước mơ, chỉ yên phận theo sự sắp xếp của gia đình, học thật tốt về nhà liền trở thành ông chủ trên vạn người.

Triết Hạn là con người nhiệt huyết, lúc nào cũng hừng hực sức sống, mỗi ngày anh đều sống giống như thể chỉ sống được một lần duy nhất. Bạn bè trong lớp ví Triết Hạn như mặt trời, vì chẳng những tính cách anh hướng ngoại, mà ngoại hình cũng thập phần tỏa sáng. Điểm mạnh trên người Triết Hạn chính là nụ cười, không biết đối phương có bực nhọc việc gì, nhưng chỉ cần anh trêu chọc vài câu, cười tươi một cái liền như dòng nước dập hẳn cơn lửa của trong lòng họ. Đó là lý do anh đi đến đâu cũng được mọi người đối đãi rất tốt, thầy cô yêu mến, bạn bè ngưỡng mộ, và được rất nhiều người theo đuổi.

tuấn hạn - chia tay Onde histórias criam vida. Descubra agora