Tiểu tâm phiến tử!

3.8K 22 5
                                    

Chương 1: Xui xẻo bắt đầu

Hôm nay là một ngày xui xẻo của Bố Tranh…

Tan học muộn bình thường cũng không có gì khác lạ, sắc trời đã tối, tạm biệt bạn học, Bố Tranh một mình trở về căn nhà trọ nhỏ. Nhà trọ ở gần trường học, cũng không xa, giá tiền lại hợp lý, quan trọng nhất là một mình mình ở muốn thế nào thì thế ấy, không giới hạn điện không giới hạn mạng, chơi game cũng không bị lag cả buổi.

Về đến nhà trọ, trước tiên mang hộp cơm vừa mua lùa vào miệng, dọn dẹp xong, lập tức mở máy tính, chỉ có điều vừa nhìn vào màn hình Bố Tranh liền hoàn toàn choáng váng!

Cậu, cái kia, đáng lẽ nên là kim quang lóng lánh, anh tuấn tiêu sái, phong lưu bất phàm, vô cùng bảnh bao, một kỹ sĩ max cấp, thế nhưng hôm nay lại cánh tay nhẵn nhụi, mặc mỗi cái quần đùi quê mùa xám tro, đứng bên cạnh trạm dịch chuyển ở Chủ Thành… Tới tới lui lui một đám người chơi được một phen miễn phí dòm từ trên xuống dưới…

Nếu không phải quy định của hệ thống bất kể cởi thế nào vẫn phải lưu lại cái quần đùi, kỵ sĩ đáng thương thật sự sẽ trần truồng. Cậu mở khung nhân vật, tất cả trang bị đều trống rỗng, một món đồ cũng không còn.

Bố Tranh sửng sốt đủ 56 giây, tròng mắt thiếu chút nữa rớt ra, còn chưa kịp mắng tiếng nào liền nhanh chóng mang kỵ sĩ ‘trần truồng’ chạy đến kho.

Vừa mở kho trong lòng lại ‘bộp’ một tiếng, ngay cả rễ cây cũng bị mất, mười cái rương, lúc trước nhét đến nhét không được nữa, bây giờ đều thành trống rỗng…

Bị trộm acc… !

Bố Tranh lau lau mặt, thực CMN ngay cả người để mắng cũng không nghĩ ra. Acc kỵ sĩ này của cậu là một nhân vật nổi danh bảnh bao, không cần phải nói trang bị đập hết bao nhiêu tiền, ngọc thủ công trên người ngay cả đếm cũng đếm không xuể, có rất nhiều đồ cao cấp thủ công chính cậu tự làm.

Trộm acc đúng là bọn thiếu đạo đức, tiền với đồ có thể lấy đều lấy sạch, mấy món bị khóa không thể giao dịch thì mang hủy hết…

Nhưng cái này vẫn chưa phải điều xui xẻo nhất…

Bố Tranh đối diện với nhân vật trần truồng nửa ngày, buồn bực muốn tìm một chỗ phát tiết, thấy trong khung tán gẫu một đống mật ngữ. Ban nãy quá kích động cho nên âm thanh hệ thống thông báo không có nghe được, khi vừa nhìn thì càng choáng váng, hoàn toàn không rõ cái gì đang xảy ra.

           [Mật]

 [Thần Keo Kiệt] nói với bạn: Có chuyện gì vậy chú em

           [Mật]

 [đâm đầu vào tường xin dùng sức] nói với bạn: Hội phó anh onl rồi!

           [Công hội]

 [Thiển lam. Ái]: Hội phó còn dám onl nữa à

Tiểu tâm phiến tử!Tempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang