Chương 70: Thái hoàng Thái hậu mê hoặc

Start from the beginning
                                    

Cung Huyền Thanh giương mắt nhìn dáng vẻ khó chịu kia của Nam Thiển Mạch, trong lòng hơi đau, nói: "Nam Thiển Mạch, có phải không thoải mái không?"

Nam Thiển Mạch nhìn đôi mắt xinh đẹp của Cung Huyền Thanh, cắn môi dưới, trái lo phải nghĩ một hồi lâu sau, mới mở miệng: "Nàng. . . Nàng cử động một chút. . ."

Lúc này Cung Huyền Thanh mới bỗng nhiên tỉnh ngộ, nụ cười dần dần mang theo ý xấu.

"Nam Thiển Mạch, nàng tự chuyển động đi. . ."

"Ta. . . Ta sẽ không. . ."

Tuy Nam Thiển Mạch đã trải qua chuyện phu thê, nhưng Khang Đế xưa nay đều theo khuôn phép cũ, đâu giống Cung Huyền Thanh. . . làm càn như vậy. . .

Cung Huyền Thanh nhìn dáng vẻ Nam Thiển Mạch bị phủ lên sắc dục ở trước mắt, nàng cũng không nhịn được nữa, cử động thân thể lên hôn Nam Thiển Mạch.

"Nam Thiển Mạch, ta trúng độc. . ."

Nam Thiển Mạch có thể nghe được lời nói của Cung Huyền Thanh, chỉ là trong lúc ý loạn tình mê, nàng hé miệng chính là thở gấp, nửa câu cũng không đáp lại được.

"Trúng độc của nàng rồi, Nam Thiển Mạch. . ."

Một lúc lâu, Nam Thiển Mạch nằm nhoài trên người Cung Huyền Thanh, không ngừng nặng nề thở hổn hển, qua rất lâu, Nam Thiển Mạch mới thở ra hơi.

Nàng ngẩng đầu lên, mới phát hiện Cung Huyền Thanh cũng đang nhìn mình.

"Nam Thiển Mạch, nghỉ ngơi tốt chưa? Muốn ta được không?"

Cung Huyền Thanh khắc chế rất lâu, nhưng nàng rất có kiên trì, kiên nhẫn chờ đợi Nam Thiển Mạch.

"Như nàng mong muốn. . ."

Bên trong Thừa Thiên Cung, tiếng thở gấp ẩn nhẫn kia, rất lâu cũng không thể lắng lại.

Vân Nhiễm canh giữ ở cửa đỏ cả mặt, nhưng vẫn cố gắng duy trì thần sắc bất biến.

"Vân Nhiễm cô cô, không phải thương thế của chủ nhân tái phát chứ!"

Ninh Nhi rõ ràng nghe thấy giọng của Cung Huyền Thanh, dường như âm thanh có chút khó chịu.

"Không. . . Không phải, gần đây Thái hoàng Thái hậu học được một thủ pháp xoa bóp, có thể giúp Dao Thái phi hồi phục."

Ninh Nhi bừng tỉnh đại ngộ gật gật đầu, bỗng nhiên vui mừng vì mình chưa xông vào, nếu không Nam Thiển Mạch sẽ trị tội mình mất.

"Cũng may có Thái hoàng Thái hậu ở đây, chủ nhân nghe lời Thái hoàng Thái hậu nhất."

Ninh Nhi ngáp một cái, chậm rãi đi xa, còn Vân Nhiễm mới thả lỏng, nghe tiếng thở hổn hển đứt quãng bên trong tẩm cung kia, trong lòng chửi nhỏ một tiếng.

"Không thể suy nghĩ đến cảm thụ của người ngoài cửa một chút sao?"

Nam Sở Quốc, đáy vực Đoạn Dực Nhai, Bích Lạc Cung.

Trưởng Tôn Mộ Tịch đón gió lạnh, nhìn trăng sáng trên trời, lại cảm thấy cô đơn, trong lòng như bị đao hung hăng cắt xuống nhiều lần.

Yêu phi, ngươi quá càn rỡ! - Văn Nhã Ai Cập MiêuWhere stories live. Discover now