Chương 40: VIII (FRIDAY)

10.1K 446 9
                                    

10 giờ sáng thứ 6.

Hôm nay chính là ngày vận chuyển của chúng nó. Thời tiết bây giờ cũng như muốn nóng theo sự bận rộn và sốt sắng của tất cả mọi người. Trời rất nắng và ẩm, khiến cho con người cũng trở nên nóng nảy, khó chịu hơn.

Từ sáng đến giờ tất cả lực lượng được huy động để chuyển tất cả hàng hóa lên tàu -con tàu được cho là duy nhất. Trên này chỉ có 50 con tin, lão Ha và người của lão, Taeahyung và thư kí Song đúng như đã bàn bạc trước đó. Cùng với vũ khí được tất cả trang bị theo bên mình, có lẽ tất cả những người ở đây đều đã đoán ra được một chút điềm không tốt, sẽ sẵn sàng nổ súng, rút dao trong bất cứ trường hợp nào.

50 người bị nhốt dưới hầm để đồ của con thuyền. Nơi đó không có lấy một ánh sáng, hoàn toàn không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì. Ngay cả cái cửa duy nhất cũng bị chúng nó bịt kín lại, không một khe hở dẫn đến lượng oxi trong đây sẽ dần cạn kiệt không đủ cho tất thảy người ở đây. Mà trời còn rất nóng nực vì thế một đám người chui trong một cái hầm kín bưng này quả thật là chỉ muốn chết một phát cho xong, hà cớ gì phải ngồi thoi thóp hớp từng ngụm không khí như vậy.

Mấy đứa còn nhỏ thì đang nức nở khóc còn những người lớn hơn, đã thầm chịu đựng số mệnh của mình mà chỉ ngồi trong thầm lặng, mặc cho tiếp theo sẽ xảy ra cái gì. Hoàn toàn chẳng có hi vọng nào nữa.

Vậy là mọi thứ đã được sắp xếp trên thuyền, 50 người kia bị nhét vào từ sáng khẳng định rằng từ giờ cho tới lúc đến nơi sẽ chẳng có cái gì vào bụng.

Xong tất cả, chúng nó lại kéo nhau về địa bàn mà nghỉ ngơi chờ cho đến tối, đúng giờ mà triển khai. Kim TaeHyung và thư kí Song cũng phải ở lại đây, chỗ hai người ở cũng đã bị trả lại phòng lâu rồi.

Hắn và cô Song bỏ lại tất cả hành lí ở lại mảnh đất này, chỉ mang theo súng ngang lưng và một số đồ dùng cần thiết trong những lúc cấp bách thôi. Mạng sống bây giờ mới là quan trọng chứ mấy thứ vật chất ấy không phải nghĩ.

Cả bọn trầm tư chờ đợi. Thỉnh thoảng thấy lão Ha ra lệnh cho tên thân cận làm gì đó, cụ thể ra sao thì hai người này không biết, nhưng đoán là chúng nó đang liên lạc với tên giấu mặt kia đề nghe chỉ thị.

Nói về cái tên đó. Tối nay hắn cũng sẽ xuất hiện trên biển chỉ là không biết trên con tàu nào và dáng vẻ hắn như thế nào thôi. Việc duy nhất có thể làm là mồi hắn tự xuất hiện. Và mồi nhử là Kim TaeHyung khi đã rời khỏi mặt đất. Chỉ một manh mối nhỏ là hắn sẽ xuất hiện cũng phải nắm nắt thật chặt, và sự an toàn của TaeHyung càng phải được cẩn trọng hơn.

................................

Không hiểu sao ban ngày thì nắng to gay gắt còn càng tối trời lại càng âm u và bây giờ thì đang mưa khá nặng hạt. Tuy vậy mức độ nguy hiểm vẫn nằm trong vạch an toàn có thể ra khơi.

Cô đang đứng cạnh hắn nhìn ra trời mưa thì lại ghé sát dặn dò lại hắn

- "Trời mưa rồi, phần trăm rủi ro tăng cao hơn, anh nhất định đừng chủ quan, phải cẩn thận"

- "Ừ, tôi biết rồi. Còn mấy tiếng nữa?"

- "Đi thôi, chúng nó bắt đầu tập trung ra bến cảng rồi, tôi đã chuẩn bị xe riêng"

Người Tình Cũ |TaeKook|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ