Làm thế nào là Jungwoo quên khuấy mất Ten và Kun?
Khi Jungwoo vừa mới mở cửa căn hộ, Ten đã ập ra đúng theo nghĩa đen của ập ra. Cửa phòng bật mở kèm theo tiếng sập mạnh như muốn rung chuyển bức tường treo đầy ảnh chụp của ba người. Ông anh người Thái Lan vóc dáng nhỏ bé nhưng mang khí thế ngùn ngụt khiến người ta phải khiếp sợ. Jungwoo ước dưới chân có một cái hố để cậu nhảy xuống trốn hoặc có thể quay ngược thời gian mấy phút trước để chuẩn bị tâm lý kỹ càng hơn.
"Mày đi đâu cả đêm mới về?"- Ten chống nạnh hỏi.
"Em đi cùng bạn?"- Jungwoo mím môi.
"Bạn nào? Mày có người bạn nào thân đến mức đi qua đêm cùng nhau à?"- Ten tự tin biết hết tất cả bạn bè của Jungwoo. Và số lượng chỉ đếm trên đầu ngón tay, cũng chẳng ai là thân thiết quá dăm ba câu xã giao. Kim Jungwoo thân thiện là thế nhưng để có một người bạn để trò chuyện tâm sự lại rất khó khăn.
"Một người bạn mới. Anh không biết đâu. Em hơi mệt. Em về phòng đây."- Jungwoo trả lời, bước nhanh qua vai Ten, muốn kết thúc câu chuyện này càng nhanh càng tốt.
"Jung Jaehyun phải không?"- Ten mỉa mai- "Lại ngủ với nhau à?"
Jungwoo im lặng không đáp.
"Mày có biết Jung Jaehyun là loại người thế nào không? Mày có biết bao nhiêu người từng qua tay nó không? Mày cũng chỉ là món đồ nó chơi rồi bỏ thôi."
"Mày nghĩ thằng đó thích mày hay thế nào? Ngưng cái suy nghĩ nực cười ấy đi. Mơ mộng càng nhiều vỡ mộng càng đau đấy em."
Những lời cay đắng của Ten như con dao đâm thẳng vào tim Jungwoo. Sao ai cũng phải nói cậu sẽ vỡ mộng nhỉ? Cậu đã xây mộng mơ gì à? Cậu đã đòi hỏi gì ở Jung Jaehyun chưa?
"Anh đừng nói nữa!"- Jungwoo cao giọng. Lần đầu tiên cậu lớn tiếng với Ten như vậy.
"Mày quát anh đấy à? Mày quát anh vì anh nói cho mày sự thật à?"- Ten kéo vai cậu để cậu đối diện với anh.
"Anh cứ nói cho mày tỉnh ra đấy!"- Ten gay gắt hơn trước- "Mày đừng có không biết tốt xấu. Cứ làm theo ý mày đi. Đến lúc đau khổ khóc lóc thì đừng có mà tìm thằng anh này! Mày ngu lắm em ạ!"
"Vâng, em ngu được chưa!? Đau khổ khóc lóc thì cũng là việc của em. Anh đừng có mà quản chuyện của em nữa!"- Jungwoo cũng chẳng giữ nổi bình tĩnh nữa mà đáp trả.
"Hai em có thôi không!?"- Kun chen vào giữa hai người đang bị máu nóng làm mất lý trí.
"Jungwoo về phòng đi."- Kun nói với cậu, tay vẫn giữ chặt bờ vai đang run lên của Ten.
"Đừng có anh em gì nữa!"
Cậu nghe tiếng Ten hét lên trước khi đóng chặt cửa phòng lại.
Jungwoo quá mệt mỏi, quá đau đầu để làm bất cứ điều gì nữa. Cậu nằm vật xuống giường, nắm chặt ngực áo thun quá rộng trên người. Cậu không phải đứa nhóc ngây thơ mong manh không biết sự đời. Bản thân cậu biết hết. Cậu biết cậu và Jung Jaehyun không có kết quả. Mà ngay cả gã cũng nói thẳng cho cậu hết lần này đến lần khác. Nhưng cậu muốn giữ một chút hy vọng cũng không được hay sao?
YOU ARE READING
[Jaewoo] Parallel Cross I Jaehyun & Jungwoo
FanfictionHai đường thẳng song song thì không gặp nhau. Playboy Jaehyun x Homebody boy Jungwoo Tất cả nội dung và tình tiết đều là hư cấu. Xin đừng quá đặt nặng. Cảm ơn mọi người
![[Jaewoo] Parallel Cross I Jaehyun & Jungwoo](https://img.wattpad.com/cover/273814043-64-k830519.jpg)