Ngoại truyện - 1

58 13 0
                                    

Những câu chuyện của Oh Sehun và Min Jina - nơi tình yêu nảy nở.

__

_ Em Jina bao giờ mới được sinh ra ạ? _ Một cậu nhóc mười tuổi hứng hở hỏi.

_ Thằng nhóc này, lúc nào cũng vậy hết. _ Một người phụ nữ yêu chiều kí đầu cậu nhóc một cái.

_ Bốn tháng nữa Jina sẽ được chào đời, cháu vui đến thế sao? _ Người phụ nữ khác lên tiếng.

_ Vui chứ ạ, vì cháu có em để chơi. _ Cậu nhóc cười tươi.

Cậu nhóc đó chính là Oh Sehun, hai người phụ nữ đó là bà oh với bà Min - người mang thai cô bé tên Min Jina. Vì cả hai nhà là bạn rất thân với nhau nên cả hai quyết định nếu hai gia đình sinh một trai một gái thì lớn lên sẽ cho chúng nó lấy nhau, còn nếu không thì chúng nó mãi à bạn thân của nhau, y chang bố mẹ vậy.

Vì Sehun muốn có em để chơi, nhưng bố mẹ lại không muốn vậy vì họ nói: "Nuôi một mình con là mẹ muốn toát mồ hôi rồi". Khi đó anh chỉ bĩu môi, ngồi thu lu một góc. Nghe tin bạn thân của mẹ - bà Min mang thai thì anh rất là vui, anh được có em để chơi mặc dù không phải em ruột.

Nhưng có một lần, cả nhà ông bà Min đi chợ để mua đồ cho bé Jina, một tình huống xấu xảy ra, đó là ông bà Min bị tai nạn giao thông. Ông Min vì bảo vệ cho bà Min cho nên ông không qua khỏi, ông đã ra đi trước khi đứa con gái của mình chào đời. Bà Min thì bị xây xát nhẹ hơn nhưng bị ảnh hưởng đến vùng bụng nên bắt buộc phải sinh non Jina khi đó mới mang bảy tháng. VẬy nên Jina chậm phát triển hơn, nhận thức chậm hơn.

Sehun ở ngoài phòng mổ, đi đi lại lại, anh còn lo lắng hơn cả bà Oh nữa, trông hệt như ông cụ non vậy.

Mãi ba tiếng sau, tiếng khóc của trẻ sơ sinh vang lên khiến cho ông bà Oh và Sehun bớt lo lắng đi, nhưng gánh nặng trên vai ông bà Oh vẫn còn. Làm sao có thể nói với bà Min rằng ông Min đã...

Bác sĩ đi ra, trên tay đang ẩm một đứa bé nhỏ xíu đi ra, theo sau là y tá đẩy chiếc giường mà bà Min đang nằm.

_ Bác sĩ... _ Ông bà Oh đến trước mặt bác sĩ đầy lo lắng.

_ Bé con còn quá yếu nên tôi chuyển bé vào phòng chăm sóc đặc biệt, còn mẹ đứa bé sẽ được chuyển đến phòng hồi sức, cô ấy phải ở lại bệnh viện hai tháng để có thể bình phục hoàn toàn. Mọi người không cần quá lo lắng. Tôi xin phép.

Bác sĩ nói mà ai cũng nhẹ cả người, không quá nguy hiểm là được. Sehun cố gắng rướn người lên nhìn, anh muốn nhìn thấy mặt của bé Jina. Dù chỉ là thoáng qua nhưng anh có thể nhìn thấy bé rất rất là dễ thương đó.

_ Mẹ ơi, con vào phòng chơi với em được không ạ? _ Sehun kéo góc áo của bà Oh.

_ Thằng nhóc này, tối ngày chỉ có Jina. _ Bà Oh yêu chiều ký một cái lên trán con trai của mình.

Sehun vui vẻ đi theo bác sĩ, anh rất là muốn chơi với Jina đó nha!!

Bác sĩ đặt Jina trong ống kính, Sehun nhìn Jina qua ống kính. Jina bé xíu à, chân tay cũng bé xíu, cái gì cũng bé xíu, nhìn yêu chết đi được. Hai tay bé bé xinh xinh của Jina khẽ động đậy, anh cười khúc khích rồi đặt một ngón tay lên kính. Jina động đậy nhẹ, vươn tay bé xíu của mình đến ống kính nhưng không với được.

[Sehun/Fanfiction girl] Đừng rời xa anh có được không?Donde viven las historias. Descúbrelo ahora