Hoa Miên Thần vừa ăn thịt nướng, vừa lắng tai nghe những người này nói chuyện. Đúng như nàng dự đoán, những người này không xấu... ít nhất.... đối với mình không có ác ý. Nhưng mà..... ma thú cao giai mình chỉ gặp được một con, đáng tiếc mình không thể ăn được, vì nó bị mình nướng đến khét lẹt. Còn chủ nhân a, Hoa Miên Thần cười giễu, nghiêm túc cắn một miếng thịt nướng nhỏ. Hoa Miên Thần nàng không có chủ nhân nào cả!!!

"Ai nha ~ sao còn dẫn theo tiểu phiền toái này nữa a?" Phạm Dũng không vui lầm bầm, "vật nhỏ này vừa rồi còn trộm thịt nướng của ta a! mang theo nó đi đường thức ăn còn phải chia cho nó a!"

Chậc chậc chậc, cái tên to con này! không ngờ lại nhỏ mọn như vậy. Hoa Miên Thần ăn xong miếng thịt cuối cùng, liền nghiêng đầu nhìn chằm chằm Phạm Dũng.

"Gì.... muốn cái gì?" Phạm Dũng bị Hoa Miên Thần nhìn có chút sợ hãi, nhưng sau đó lại nghĩ chỉ là một cục bông nhỏ hắn cần gì phải sợ a. Sau đó lại liều mình đề cao âm lượng, nhìn Hoa Miên Thần nói: "vật nhỏ! ta cũng không nói sai a, thịt nướng của ta vừa xong đáng lẽ là ăn rồi, kết quả ngươi trộm thịt quay của ta đi, ngươi nói xem ngươi có phải tiểu phiền phức không?"

Lão nương không thèm trộm thịt nướng của ngươi a! Hoa Miên Thần chậm rãi giơ tiểu chân ngắn lên, hành động của nàng khiến Phạm Dũng và những người khác cảnh giác. Vật nhỏ này định làm gì? không lẽ muốn công kích Phạm Dũng?

Kết quả.... mọi người mở to mắt nhìn cục bông nhỏ đem móng vuốt xoa xoa bản thân, rồi lấy ra một viên ma hạch!

"Keng --" ma hạch đỏ được tiểu vuốt mao nhung đẩy đi, chậm rãi lăn đến dưới chân Phạm Dũng.

"Thưởng cho ngươi, không cần cảm ơn đâu!"

Nháy mắt, Phạm Dũng dường như đọc hiểu được ý của cục bông nhỏ, đôi mắt tròn to trào phúng trắng trợn, Phạm Dũng càng chắc chắn cục bông nhỏ đang biểu đạt ý này!

"Ma hạch lục giau! ngươi nghĩ rằng một viên ma hạch lục giai thì có thể lấy được thịt nướng của ta a?" Phạm Dũng thấy tự ái của bản thân bị trào phúng, hắn tức giận nhìn Hoa Miên Thần rít gào, sau đó khom lưng nhặt ma hạch lên, cầm trong tay, cuối cùng không cam lòng nói, "được rồi, có thể đổi được mấy trăm con ma thú nướng tứ giai...."

"Chậc! Phạm Dũng ngươi thật không có tiền đồ!" Đồng Thư khinh bỉ trừng mắt liếc Phạm Dũng, lại tò mò quan sát Hoa Miên Thần, "tiểu gia hỏa tròn vo này giấu ma hạch của nó dưới lông sao?"

"Không hẳn, ta đoán tiểu gia hỏa chắc là giống thú có túi, cái túi nhỏ được giấu dưới bộ lông." Hạ Nghênh Lâm nhìn trái rồi nhìn phải một chút cuối cùng kết luận thành như vậy, "ngươi xem vừa rồi tiểu gia hỏa không cho ta đụng nó, có thể là trên người nó có túi tiền, nó không muốn người khác cướp bảo bối của nó!"

"Thì ra là vậy!"

Được rồi, các ngươi nói sao thì là vậy đi !! Hoa Miên Thần im lặng liếc mắt. Bất quá, các ngươi nói thì cứ nói, nhưng thịt vẫn phải nướng a! hai viên ma hạch lục gia a, đừng nghĩ hai khối thịt là đuổi ta đi a? Hoa Miên Thần nhịn không được bước đến trước thi thể còn lại của ma thú, tiểu vuốt vỗ đất, "ngao ngao" hai tiếng.

[BHTT - EDIT - XK] Bổn triệu hoán thú là mạnh nhất [ HOÀN ]Where stories live. Discover now