Nem hight

440 66 10
                                    

Đột nhiên có tiếng phá cửa, cô cùng dàn vệ sĩ xông vào

Hoá ra lúc nãy chị gái em đã gọi nói với cô, dò định vị trong điện thoại em thấy nó đang di chuyển về hướng chung cư. Chắc hẳn điện thoại em đang trên xe bố

Thấy bố em đang ngồi nhìn hướng cửa phòng ngủ thì cô đã biết có chuyện không hay

Đám vệ sĩ xông tới định bắt cô nhưng bị người của cô cản lại

Xông vào phòng thì thấy em vẫn đang bất tỉnh, Jones vẫn đang ngẫn ngơ sửa lại đồ

Cô không biết mọi chuyện đã xảy ra chưa. Chạy đến đồ vẫn còn trên người em mới an tâm một chút

"Trang coi mày là bạn nhưng mày điên rồi" cô đấm mạnh vào mặt rồi chửi

Jones không kịp đề phòng liền ngã xuống

Tạng người của cả hai ngang nhau. Chiều cao của cô cũng không thấp hơn, hôm nay còn mang giày độn nên so lại có thể cao hơn Jones vài phân

Vì có lợi thế hơn nên cô liên tục đấm cho Jones mấy cái đến khi anh ta bất tỉnh mới thôi

Ở ngoài đang rất hỗn loạn, cô tạm khoá cửa phòng lại

"Em ơi, mình tới rồi. Hức.. xin lỗi đã để em phải chịu những thứ này" cô khóc rồi xoa đầu em

Thuốc mê này có vẻ rất mạnh, cô lay thế nào em cũng không tỉnh. Tạm thời quấn em lại trong chăn rồi lôi Jones ra ngoài

"Ngưng lại đi" cửa phòng mở ra. Cô đứng ở trước cửa

Nước mắt ngưng chảy nhưng cả cơ thể vẫn run lên từng nhịp

"Mày xem mày vừa phá hỏng chuyện gì? Đám vệ sĩ của mày còn đến làm loạn chỗ tao"

Bỏ tay khỏi cổ áo Jones, cô nhào tới nắm cổ áo bố em

"Ông điên rồi, con gái mình ông cũng nỡ hại, ông muốn cả đời con gái ông phải sống trong sự dè bỉu, sống cuộc sống tệ hại với người Trang không yêu"

Ông ta đứng dậy tát cô thật mạnh, chỉ thẳng vào mặt cô

"Tao không thể hại con gái tao mày biết chứ? Tao yêu thương con tao nên mới không muốn nó ở cạnh mày! Mày nghĩ nếu ở bên mày thì rất tốt sao? Con gái người từng hại mình muốn cưới con gái mình? Mày cũng quá điên rồ"

"Đấy không phải yêu thương! Người như ông thì có hai chữ yêu thương sao? Đó là bắt ép, trói buộc theo ý ông"

Cô hết chịu nổi liền đẩy ông ta té xuống sofa gần đó. Nếu không phải là bố em thì cô không chắc ông ta có thể sống

Vào phòng bế em ra, cùng mấy vệ sĩ đi về. Không quên báo cả cảnh sát đến

Cô chở em thật nhanh về nhà mình. Lúc này nước mắt đã không thể kiềm nổi

"Hức, xin lỗi em vì tất cả. Em chịu khổ nhiều quá" những lời xin lỗi vốn đã nói rất nhiều nhưng cô không thể làm gì khác

Cô gọi bác sĩ riêng đến xem em thế nào

"Thuốc mê quá mạnh, cô ấy hiện chưa thể tỉnh"

Diep Lam Anh's destinyWhere stories live. Discover now