Bar bún

466 43 6
                                    

"Sao lại đến đây?"

"Giờ nghỉ trưa muốn đến cũng không được sao? Chỉ là đưa cơm cho người tôi thích thôi mà"

Là đối tác lần trước. Cô ta là Trâm, con gái lớn của phó giám đốc công ti nọ, năm nay cũng 24 tuổi rồi

"Đưa xong chưa? Mau về đi"

"Người ta chỉ lo bắt bẻ tôi chứ không nhận cơm của tôi thì làm sao về được chứ?"

"?" vẻ mặt cô có chút ngờ nghệch, hôm trước cô ta nói thích cô nhưng cô cũng không nghĩ sẽ như thế này chứ

"Mau nhận đi"

Tay cô cũng vô thức chìa ra mà nhận lấy hộp cơm đó, cũng vội ừ một tiếng. Nhìn vào hộp cơm nhưng cảm giác lại có chút quen thuộc. Trang cũng từng làm cơm cho mình mang đi làm

"Sao chưa về?" bỗng tỉnh lại sau hồi ức lại ngây ngốc hỏi người kia vì sao còn ở đây, không phải đã đưa cơm rồi hả

"Ơ? Cất công đem cơm đến tận đây mà chẳng được mời cốc nước nào ạ?"

"Lí do hay nhỉ"

"Đi đi mà" Thảo chạy đến nắm cánh tay của cô lắc mấy cái

Cô vừa cao 1m7 nhưng Trâm chắc tầm 1m55 nên thấp hơn cô thấy rõ. Nhưng nhìn tổng thể vẫn rất đẹp đôi

"Ồ, hôm nay có người mới đem cơm đến cho sếp kìa" vì hai người đứng ở sảnh nên mấy nhân viên ra vào đã thấy hết từ nãy giờ

"Đối tác của sếp lần trước đấy, tôi là người soạn hợp đồng cho sếp đây"

"Phu nhân mới sao?"

Cô ở cửa thang máy nghe họ bàn tán về mình liền đứng lại

"Các người hãy tự nộp đơn nghỉ việc trước khi tôi cho vào danh sách đen?"

Gương mặt nghiêm túc với chất giọng lạnh tanh làm mấy nhân viên nhiều chuyện phải im bặt hết

Để khi cô đi rồi họ mới bàn lại về việc nộp đơn nghỉ việc

"Là bị đuổi thật hả má?"

"Mày mà không viết lẹ thì sau khỏi có mà đi làm trong ngành nữa đó"

Một lần đuổi cả tập thể nhiều chuyện mà không sợ công ti thiếu người thì chỉ có thể là Diệp Lâm Anh

"Nước đây, uống đi rồi về" cô rót cho Trâm cốc nước lọc rồi nói

"Mới lên đã vội đuổi rồi à?"

"Chứ cô ở đây lâu làm gì?" không lẽ ngồi nhìn cô làm việc tới sáng mai hay sao

"Thì cô ăn xong đi rồi trả cái hộp cơm lại cho tôi, xong tôi về"

Suy nghĩ của DLA:

Vãi cả ngồi đợi tôi ăn đấy, nhìn cô rồi sao tôi ăn được
___________

"Để tôi xuống lấy bát sớt qua rồi trả cô"

"Không cần phiền phức mà"

"Tôi định ăn cơm của cô là may rồi đấy, đừng có lí do lí trấu mà nằm lì ở đây" bao năm ngoài thương trường thì mấy chiêu vặt này qua được cô hả?

Diep Lam Anh's destinyWhere stories live. Discover now