[TaeJin] Cà Phê Đắng Có Vị Dâ...

By -JinNa-

10K 1.3K 163

- làm bạn thôi... chưa đủ! #JiNa More

0.
1. Trân Trân, Thái Thái
3. Tay mình mấy hôm nay lạnh lắm, cần hơi ấm ghê!
4. Tôi thách cậu đấy?
5. Tôi chỉ muốn chúng ta cứ mãi như vậy.
6.Chú nhỏ Tuấn Tuấn
7. Sóc nhỏ, hổ con
8. Mười tám năm, mười tám ngôi sao
9. Lời chưa ngỏ
10. Các cậu cứ tự nhiên!
11. Nụ hôn đầu của tôi bị cậu lấy mất rồi
12.Bạn trai của cậu thật chu đáo!
11. extra
13. Kế hoạch hẹn hò
14. Lần hẹn hò đầu tiên
15. Tôi muốn ngắm anh cho rõ!
16. Tình một đêm mà văn minh thế sao?
17. Chuyện yêu đương của bọn họ cuối cùng cũng đã bại lộ!
18. Tôi đợi cậu
19. Trái đất này tròn thật đấy!
20. Tôi muốn làm quen cậu từ đầu, với tư cách một người bạn.

2. Cậu là sóc nhỏ, không phải lợn hồng!

759 101 20
By -JinNa-

Thạc Trân từ nhỏ sinh ra đã mập mạp, múp míp. Nhưng tuyệt nhiên không phải do thằng bé ăn nhiều nha! 

Trân Trân ngoan lắm, mẹ thằng bé đã dặn từ rất lâu về việc cư xử rồi ăn uống. Khi ăn cho dù đói cũng đừng chớ thuận tay gắp nhiều thức ăn vào bát, ăn phải từ tốn, miệng không được hé ra, như vậy nếu bị người khác nhìn được sẽ rất khó coi.

Nhưng vì ngoại hình khi còn 4, 5 tuổi này của Trân Trân mà nhóc vẫn thường bị người khác chê cười, nói cậu là... lợn hồng! Lợn hồng cũng rất đáng yêu nha, nhưng đặt trong tình cảnh này quả là tức chết người ta mà. Trân Trân không chán ghét lợn, cũng đặc biệt ưa màu hồng, nhưng chẳng hiểu sao mỗi lần nghe tới câu này, mặt mũi lại xị xuống, má hồng nay càng thêm hồng!

.

Đám trẻ trong trường mẫu giáo khi ấy vốn thích nô đùa, chạy nhảy.

Chúng khi không có sự giám sát của cô thì đã tự phong cho bản thân một danh xưng "quản trò", sau đó thì nghịch mọi thứ trên đời.

Xem nào, hôm nay ngoài gia đình ra thì còn trò gì khiến bọn trẻ phấn khích?

Phải! Chạy đua

Trò chơi này chỉ có nam mới tham gia, nữ thì có chút bất tiện. Mấy bé gái ấy ưa mặc váy lắm, nếu để ngã ra đấy thì...

Thạc Trân cũng không phải ngoại lệ, cậu ở nhà cùng bố coi người ta chạy điền kinh trên TV thì vô cùng thích thú, cơ thể của mấy chú cao to, chân dài thật dài, đâu đâu cũng có cơ bắp hết á!

Chúng cũng ra vẻ khởi động, đắc ý về thể lực của mình rồi nhìn đối thủ chung quanh. Xem nào, có vẻ như lúc này là lúc để cho những bé nhẹ cân kia có thể lấy chút thể diện cho mình trước những bé tóc dài. Chúng mỉm cười, sẵn sàng vào vị trí chiến đấu.

Thái Hanh tuy không béo, nhưng cũng không phải gầy. Thân hình cân đối, được cái có nhiều người để ý.

Đám trẻ này cũng không phải vừa, từ nhỏ đã có phẩm vị tốt như vậy...

Chẳng trách từ đầu dãy tới cuối dãy, lượn một vòng thôi cũng dễ dàng nghe thấy các bé cá cược xem Thái Hanh sẽ về đích và đứng thứ hạng thứ bao nhiêu.

"Mình đoán Thái Thái chạy không nổi đâu!"

"Nói bậy! Thái Thái không thể nào vô dụng như thế được."

"Đúng nha! Thái Thái đẹp, nhất định đạt giải nhất!"

Chúng nghĩ ra mọi lí do trên đời để bao biện cho ý kiến của bản thân. Chung quy lại vẫn vì hai chữ Thái Thái.

Thái Thái đằng này không có phản ứng gì, cậu cũng xếp hàng như các thành viên khác, chuẩn bị xuất phát mà thôi.

"E hèm! Mình chuẩn bị đếm đây! 3! 2! 1! Xuất phát!" Một âm thanh từ một bé trai được xếp vào vị trí trọng tài, cậu ta vừa dứt lời, người liền không thấy đâu nữa.

Nói không sai, không phải những bé mảnh mai hơn nhất định sẽ về đích sao? Chúng lợi thế là cái mình không mấy nặng nề, nên di chuyển vận động nhanh như cắt.

Thạc Trân bị bỏ lại phía sau rồi. Nó nhìn xung quanh, hai phía nó đồng đội liền bỏ nó mà cao chạy xa bay.

Nhưng phần thưởng là một hộp lego, không phải ai chạm đích thì ắt sẽ đoạt được nó sao?

"Trân Trân chạy nhanh lên đi!" Từ đâu, nó thấy Thái Hanh chạy chậm lại vài bước, từ lúc nào cất tiếng cổ vũ nó.

"Không chạy nữa, mệt lắm!" Nó lắc đầu, đứng lại. Cúi người hai tay ôm tựa vào hai chân, thở gấp tới mức âm thanh nghe chẳng rõ.

Thái Hanh đắn đo. Kì thực, cậu rất muốn được cùng sóc nhỏ chạy tới đích, sóc nhỏ từng nói rất thích xem cậu lắp ghép Lego, nếu cả hai cùng đoạt được bộ đồ chơi đó thì không phải là quá tốt sao? Cậu biết Thạc Trân mệt rồi, nên không ích kỉ mà bỏ chạy về trước, vẫn ở lại đây chờ nó nghỉ mệt.

Thạc Trân thở phì phò, là muốn bỏ cuộc lắm rồi!

Nhưng nó nhìn thấy cánh tay của Hanh Hanh cứ mãi hướng về phía nó, mặc kệ cho có mấy nhóc chắc cũng đã ngang bằng hoặc vượt quá cả 2.

Thạc Trân không cần Lego nữa, nó chỉ muốn cùng Thái Hanh chạy mà thôi!

"Cùng chạy nhé, mình ở bên cạnh cậu!" Hanh Hanh mỉm cười.

"Được!" Vẻ khó chịu trên mặt của thằng bé tan biến, nó cũng cười, cười còn tươi hơn cả người vừa cười với nó.

Cả hai đứa trẻ cùng chạy, Thái Hanh thì dốc hết sức tiến về trước, chạy nhanh qua khỏi những đứa trẻ khác, còn Thạc Trân thì vẫn duy trì tiến độ như ban nãy, bởi Thái Hanh lúc đó đã vừa chạy, vừa nói với nó rằng

"Mình sẽ đem bộ Lego đó về cho cậu!"

Vậy nên nó yên tâm.

Tất cả mọi người dừng lại động tác, bởi đã đến lúc trọng tài hô dừng rồi!

"Kim Thái Hanh!! Mình biết là cậu sẽ thắng mà! Kim Thái Hanh là nhất!!"

Ở hai bên, nghe rõ mồn một các bé gái nhảy vọt lên reo hò tên Kim Thái Hanh. Mấy bé cũng đã lường trước rồi, nhưng nhìn cảnh tình này vẫn không giấu nổi niềm vui, vui hơn cả khi nhận được phiếu bé ngoan nữa cơ đấy!

.

Thạc Trân lúc đó cũng tủm tỉm cười, một mình đi về vạch xuất phát, chờ tới lúc cậu bạn kia đem món đồ mà cả hai cùng thích để cùng chơi chung.

"Thạc Trân à, sao cậu không chạy tới đó lấy hộp Lego đó về?"

"Mình chạy không kịp, các bạn ấy chạy nhanh quá!" Thạc Trân ngượng ngùng, mặt đỏ ửng lên trước câu hỏi của mấy cô nàng váy hồng.

"Cậu mập quá! Mãi chẳng đuổi kịp họ đâu!" Có bé gái nhìn từ trên đầu xuống dưới chân nó, lắc đầu ngán ngẩm, bĩu môi.

"Thạc Trân là đó béo ú, là con lợn hồng! Không khỏe mạnh, sạch sẽ như Thái Hanh đâu!"

"Đúng rồi! Vậy nên tránh xa cậu ấy một chút đi, Thái Hanh mà đứng cạnh cậu chúng mình sẽ chẳng thấy cậu ta đâu mất!"

.

Thái Hanh đằng này ngồi xuống ghế đá, nhìn thấy con sóc nhỏ lẳng lặng trở về, nên hí hửng muốn mở hộp đồ chơi.

"Đến giờ phút cậu chờ đợi rồi đấy, chúng mình cùng mở nhé?"

Nó lại thở dài, ngồi phịch xuống ghế. "Thôi, mình không xem đâu. Là cậu giành được mà, phải là của cậu mới đúng.

"Sao vậy? Không vui rồi?" Thái Hanh thoáng qua thấy Thạc Trân buồn hiu, hai chân chẳng chạm đất nên cứ vẫy qua lại, môi chu lên trông đáng thương lắm.

"Mình không chạy được cùng cậu là do mình mập có đúng không?"

Nhìn dáng vẻ bề ngoài, Thái Hanh không thấy Trân Trân mập chút nào. Chỉ thấy má bánh bao của nó rất đẹp, cánh tay tròn tròn cũng rất xinh, nếu muốn ôm, thì chọn Thạc Trân ôm là số một rồi! Sao lại mập chứ?

"Không đúng! Cậu không có!"

Lúc này, Trân Trân đột nhiên òa khóc, hai mắt ngập nước, hai tay tròn tròn liền đưa lên má quệt quệt đi vài lần.

"Mấy bạn đó nói mình rất béo! Nói mình là lợn hồng! Nói mình béo nên mới không giỏi như cậu!"

Nó ngồi đó khóc hu hu, mặc kệ cho Hanh Hanh hết lòng xoa lưng, vỗ về nó như cách mà bố cậu vẫn hay ôm cậu mỗi khi buồn.

"Đừng khóc mà, mình nhường Lego cho cậu đấy!"

"Không muốn, Lego đó là của cậu, thì chính là của cậu!"

"Vậy mình cho cậu kẹo nha!" Thái Hanh lại lấy trong balo của mình một viên Alpenliebe dâu mà Thạc Trân vẫn thích ăn đưa trước mặt nó.

Nhưng lần này, nó lắc đầu nguầy nguậy. "Mẹ mình nói ăn nhiều sẽ béo, không ăn đâu!"

Má bánh bao của nó núng nính, mũm mĩm. Thái Hanh nhìn vào rất muốn lấy tay véo một cái.

"Cậu là sóc nhỏ, không phải lợn hồng!"

"Hở...?"

"Chỉ có sóc nhỏ mới có má bánh bao như cậu, chỉ có sóc nhỏ mới đáng yêu như cậu! Là mấy bạn ấy chưa có nhìn qua con sóc mà thôi!"

Sóc nhỏ?

Cái tên này... Nghe hay đó!

Chỉ là nó vẫn nghe thấy Thái Hanh gọi nó đôi lúc, nhưng chẳng mấy để tâm tới hình dạng của loài thú kia mà thôi.

Cậu dễ thương như Chip và Dale sao?

"Sóc nhỏ... Vậy mỗi ngày cậu gọi mình là sóc nhỏ được không?" Nó hí hửng, lau nước mắt, để lại đôi mắt đỏ hoe nhưng vẫn nở nụ cười.

"Được! Sóc nhỏ, sóc nhỏ, sóc nhỏ!"

Sóc nhỏ cười hì hì, chịu ăn Alpenliebe và chơi Lego rồi này!

#JiNa
- lâu quá không viết truyện ha! xin lỗi mọi người vì lịch thi ở trường tôi dày đặc quá, muốn viết cũng không có thời gian. giờ năng suất trở lại rồi nè!

Continue Reading

You'll Also Like

39K 5.6K 33
Short fic về ViewJune do 2 người này quá dưỡng thê 🫰🏻
242K 34.5K 68
Couple: PondPhuwin, JoongDunk, GeminiFourth Văn án: Thế giới vận hành với 5 hệ năng lực trấn giữ bao gồm Kim, Mộc, Thủy, Hoả và Thổ. GMM chính là một...
193K 15K 56
"Xin lỗi nha, tao chỉ có thể dịu dàng với một mình em thôi chứ người khác thì đéo nhé." ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴄʜᴀ̆́ᴄ ᴄʜᴀ̆́ɴ sᴇ̃ ɴɢᴏ̣ᴛ! ʜᴏᴀ̣̆ᴄ ᴋʜᴏ̂ɴɢ.. ᴛᴜɪ ᴋʜᴏ̂ɴɢ...
70.9K 7.1K 46
Tác giả: Moon (@_fullmoon03) Lưu ý: Không cover truyện dưới bất kỳ hình thức nào, tất cả những việc diễn ra trong truyện đều là hư cấu