[BJYX] Sứ Mệnh

By quaduanho

82.1K 6.6K 499

➝bjyx | 博君一肖 Thể loại: Cổ trang, bối cảnh hoàng cung, HE Tình trạng: hoàn thành 19 chương + 2 PN 2020.05.22 2... More

#1
#2
#3
#4
#5
#6
#7
#9
#10
#11
#12
#13
#14
#15
#16
#17
#18
#19 - END
#PN1
#PN2

#8 - H

4K 351 4
By quaduanho

Đến tẩm cung Vương Nhất Bác đặt người lên giường tháo giày, cởi ra áo ngoài của Tiêu Chiến rồi lệnh A Anh chuẩn bị nước và khăn cho y rửa mặt, còn dặn người đến Ngự thiện phòng bảo nấu canh giải rượu.

Những thứ căn dặn đã nhanh chóng đem đến, Vương Nhất Bác cho người lui ra để hắn tự làm giúp Tiêu Chiến, A Anh không dám có ý kiến liền lui ra ngoài đóng cửa lại.

Vương Nhất Bác vắt khô chiếc khăn rồi lau mặt cho Tiêu Chiến. Sau đó cho y uống canh giải rượu. Xong hết đem thao vàng và bát canh đặt ở bên bàn, cởi áo ngoài treo lên giá rồi mới đến bên giường nằm xuống cạnh y.

Tiêu Chiến tự giờ vẫn luôn quan sát mọi hành động của Vương Nhất Bác, thấy hắn nằm xuống bên cạnh, y xoay người đưa lưng về phía hắn, hắn lại vòng tay qua eo y kéo người lại ôm. Tiêu Chiến nhích người tránh khỏi vòng tay hắn nói: "Ta nóng."

Vương Nhất Bác vẫn còn lơ mơ không hiểu chuyện gì, hắn hiện tại đâu có thấy nóng, trời về đêm còn lạnh thế kia? Tiêu Chiến là đang dỗi hắn sao? Hắn có làm gì y đâu? Chẳng lẽ ban nãy doạ y sợ nên dỗi rồi?

"Ngươi làm sao vậy?" Vương Nhất Bác vẫn hết mực ôn ngu, nhẹ giọng hỏi.

Tiêu Chiến không trả lời hắn bật người ngồi dậy bắt đầu cởi y phục, cởi xuống hết chỉ còn lại một lớp áo trong trắng tinh bằng lụa mỏng dính. Vương Nhất Bác một bụng khó hiểu, y thật sự là nóng đến như vậy sao?

Tiêu Chiến quăng y phục đã cởi qua một bên rồi nằm xuống đối mặt với Vương Nhất Bác, y chống tay lên dùng đôi mắt long lanh nhìn hắn, chiếc áo trong mỏng manh hờ hững không biết vô tình hay cố ý hở ra cả một hõm vai, điểm hồng trước ngực y như có như không đập vào mắt hắn. Lúc này hắn mới nhận ra, hắn chính là không xong rồi, Tiêu Chiến rõ là đang câu dẫn hắn. Lúc nãy bị hôn yết hầu đã cố gắng lắm mới kiềm chế lại được. Cả người hắn lúc này bắt đầu thấy nóng thật, hắn lật người qua khoá Tiêu Chiến dưới thân, cúi xuống hôn y ngấu nghiến. Lưỡi hắn đảo qua từng ngóc ngách trong khoang miệng, bắt lấy lưỡi cái lưỡi xinh đẹp của y. Mỗi lần hắn hôn y đều sẽ rất lâu, lúc nào Tiêu Chiến cũng vì thiếu dưỡng khí mà cắn vào môi hắn.

Cả căn phòng chìm trong tiếng hôn ái muội, Vương Nhất Bác di chuyển đường hôn xuống cổ, mỗi nơi chạm tới đều mút mạnh để lại những dấu vết màu hồng nhạt, y phục trên người vướng víu, hắn thuận tay cởi luôn lớp y phục cuối cùng của y xuống. Cơ thể trắng ngần lộ ra trước mắt hắn, lý trí hắn không thể ngăn lại nổi dục vọng hiện tại, hắn nhanh chóng thoát ly y phục của bản thân, cúi xuống ngậm vào điểm hồng đang mời gọi trước ngực Tiêu Chiến. Một tay không ngừng chu du trên thân thể y.

Tiêu Chiến nhận được từng đợt khoái cảm xâm chiếm, ngửa cổ đón nhận, y ngậm chặt miệng cố chặn lại những thanh âm xấu hổ phát ra. Hai đầu ngực rốt cuộc đều mút đến sưng đỏ còn vương lại chút ánh nước lấp lánh. Vương Nhất Bác đưa mắt ngắm nhìn thành quả còn cảm thấy rất hài lòng.

Nhận nhiều đợt kích thích dồn dập bên dưới của Tiêu Chiến đã sớm có phản ứng, Vương Nhất Bác hôn môi Tiêu Chiến, tay bắt lấy phân thân bên dưới vuốt ve, Tiêu Chiến bất ngờ vì bị chạm đến cấm địa có hơi rụt người lại, Vương Nhất Bác đương nhiên có thể cảm nhận rõ từng cử chỉ nhỏ của y, hắn từ môi y một đường hôn xuống, mỗi nơi đi qua đều để lại chi chít dấu vết ái muội, hắn hôn nhẹ lên bộ vị của đối phương rồi ngậm tất cả vào miệng bắt chước động tác giao hợp.

Tiêu Chiến chịu đựng từng đợt khoái cảm xa lạ chạy dọc thân thể, tay nắm chặt vai Vương Nhất Bác. Y một mặt không muốn hắn giúp mình làm như vậy, vì nói cho cùng hắn cũng là Thiên tử làm như vậy là không phù hợp, một mặt thân thể y lại vô cùng thành thật, thậm chí còn có chút yêu thích mà vô ý nâng cao hông. Vương Nhất Bác đẩy nhanh tốc độ, cuối cùng một cỗ dịch ấm nóng cũng được phóng thích chảy xuống yết hầu của hắn.

Tiêu Chiến hai má đỏ hồng, nhịp thở còn hỗn loạn, khẽ nói: "Đừng nuốt..."

Vương Nhất Bác nhìn y thản nhiên cười đáp: "Nuốt rồi."

Tiêu Chiến kéo người lại hôn môi, để ý thấy trán hắn phủ lên một tầng mồ hôi mỏng, phân thân bên dưới có dáng vẻ rất doạ người.

Vương Nhất Bác hôn lên tai Tiêu Chiến, vật phía dưới trướng đến phát đau, mắt hằn tơ máu, giọng nói trầm khàn phát ra: "Cho ta được không?"

Tiêu Chiến im lặng không nói, tiến đến hôn lên yết hầu của hắn, choàng tay qua cổ hắn tiếp tục hôn môi thay cho câu trả lời. Vương Nhất Bác ở trước Tiêu Chiến đã nhịn quá lâu, còn nhịn rất khổ sở, bây giờ được đồng ý liền lấy làm kinh hỷ. Hắn chính là sắp trọn vẹn có được người này.

Nhận thấy sự xâm nhập xa lạ từ bên dưới, thân thể Tiêu Chiến run lên nhè nhẹ. Y có thể cảm nhận rõ ràng ngón tay lành lạnh của Vương Nhất Bác đang tiến vào. Vương Nhất Bác cho thêm một ngón, nơi tư mật của y thít chặt bao lấy hai ngón tay của hắn.

Tiêu Chiến bị hôn đến choáng váng, cả ngươi mềm nhũn, mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.

Huyệt nhỏ ban đầu khó khăn mở ra hiện đã dần quen với kích thước của ngón tay. Vương Nhất Bác rút tay ra thay vào đó là vật đang cương cứng to gấp nhiều lần.

Vương Nhất Bác nâng eo Tiêu Chiến để vật to lớn từ từ đi vào, hắn hôn lên đôi mắt câu hồn đoạt phách của y dịu giọng nói: "Sẽ đau, gáng chịu một chút."

Tiêu Chiến nhìn hắn gật đầu, y dù gì cũng là nam nhân, hơn nữa ở Thiên Niên quốc chịu đau còn ít sao? Tiêu Chiến hướng hắn nở một nụ cười, sau đó nụ cười dần tắt hẳn trên môi, cơn đau đột ngột dưới hạ thân làm y rít lên một tiếng, đau đến hít thở không thông. Tiêu Chiến vẫn vậy, vẫn cắn chặt răng không để truyền ra bất cứ thanh âm nào. Vương Nhất Bác lúc này nhìn thấy biểu hiện của Tiêu Chiến, hắn đau lòng không thôi, lấy tay gạt đi dòng lệ trên khoé mắt y nói: "Đau thì cứ kêu, đừng nhịn, ta muốn nghe."

Rượu ban đầu đến lúc này đã tan gần hết, một phần là vì đau đến thanh tỉnh, còn một phần là vì canh giải rượu trước đó, không thể chối bỏ vì say làm càn nữa.

Tiêu Chiến thấy hắn bất động, bên trong lại vô cùng ngứa ngáy, y gục vào vai hắn, chân chủ động câu lấy eo hắn nhỏ giọng: "Ngươi...tiếp tục động đi, cái đó, rất khó chịu." Y chính là nói về cái vấn này thì ngượng chín mặt, cả người đỏ ửng lên.

Vương Nhất Bác thấy y như vậy thật đáng yêu, tiếp tục hôn y để đánh lạc hướng sự chú ý. Bên dưới bắt đầu di chuyển, từ từ đổi thành từng cái thúc sâu đến tận cùng, va chạm liên hồi khiến Tiêu Chiến có chút không đỡ nổi, y rên khẽ lên thành tiếng, tiếng rên lại như một chất kích thích liều mạnh đối với Vương Nhất Bác, hắn lật người Tiêu Chiến lại, đưa lưng về phía mình, tay giữ chặt eo y, đâm mạnh vào tìm kiếm điểm nào đó. Tiêu Chiến lần này bị chạm đến điểm nhạy cảm, mỗi lần đưa đẩy đều chạm trúng vừa đau vừa thoải mái. Chỗ giao hợp kín không một kẽ hở, hai cơ thể như hoà vào làm một. Vương Nhất Bác hôn y tán loạn, trên cơ thể y hắn chỗ nào cũng hôn qua. Chỗ nào hắn cũng muốn tham lam lưu lại dấu vết của mình.

Tiêu Chiến rất dễ ra mồ hôi, sau nhiều lần vận động càng trở nên ướt át, trơn tuột. Cơ thể y rất gầy, vòng eo nhỏ nhắn, mông ngược lại mềm mại nhiều thịt hẳn, sờ vào rất thích.

Y xoay người ôm lấy cổ hắn, dùng đôi mắt câu nhân lấp lánh sương mờ nhìn hắn. Y hiện tại cả người đều muốn hắn ôm hôn an ủi mình.

Vương Nhất Bác đặt trán mình lên trán Tiêu Chiến thì thầm: "Dáng vẻ này của ngươi, chỉ một mình ta được nhìn."

Vương Nhất Bác sau nhiều lần đâm rút cũng đã phóng thích tất cả vào bên trong Tiêu Chiến, Tiêu Chiến cũng một lần nữa tới. Vương Nhất Bác tự mắng mình không bằng cầm thú, hắn nhịn lâu như vậy, cả vốn lẫn lãi liền đem tính hết một lần. Tiêu Chiến bị làm đến đầu váng mắt hoa, eo mỏi mông đau, khổ không tả nổi.

Đêm hôm canh ba Vương Nhất Bác kêu người chuẩn bị nước tắm, hắn là Hoàng đế nào ai dám cãi, cũng không ai dám tò mò nhiều chuyện, tự bản thân hiểu, nhanh chóng chuẩn bị.

Nước tắm, y phục đã chuẩn bị đâu ra đó, Vương Nhất Bác bế người đi tẩy rửa, hắn thả Tiêu Chiến vào thùng tắm rồi mình cũng leo vào. Chỗ giao hợp vừa rồi của y sưng đỏ đến đáng sợ, không ngừng ra chất dịch trắng đục, Vương Nhất Bác nhẹ nhàng chạm đến đó lấy ra, Tiêu Chiến lơ mơ mở mắt bắt lấy tay hắn: "Ta... Tự làm."

"Ngồi yên." Vương Nhất Bác lời nói nhẹ nhàng nhưng hữu lực, không cho người khác có cơ hội phản bác.

Tiêu Chiến không nói thêm được lời nào, dạng chân ra để hắn làm giúp, lưng dựa vào thành thùng, mặt cúi xuống nhìn cánh hoa hồng đang nhấp nhô trên mặt nước.

Vương Nhất Bác thấy y ngại, nhịn không được cười nói: "Ta và ngươi cái gì cũng làm rồi, chỗ nào của ngươi mà ta chưa nhìn thấy, còn ngại cái gì hả?"

Tiêu Chiến nghe hắn nói độ ngượng càng tăng lên, kề xương quai xanh của hắn mà cắn mạnh một ngụm để lại một vết răng rướm máu. Vương Nhất Bác không kêu, chỉ hơi nhíu mày nói: "Tiểu Tiêu ngươi còn sức cắn ta sao? Hay làm thêm vài lần có được không?"

Tiêu Chiến nghe đến liền sợ, lần đầu tiên của y thật sự quá thảm rồi, nhưng y không muốn chịu thua, oà lên khóc: "Ngươi, ngươi bắt nạt ta, ta cho ngươi rồi, ngươi liền, ngươi liền muốn bắt nạt ta thì bắt nạt..."

Tiêu Chiến không hiểu nước mắt của mình sao có thể dễ dàng có được như thế, bởi y từ nhỏ đến lớn cho dù đi làm bị ông chủ đánh đập, về nhà bị kế mẫu mắng chửi, ấm ức đến thế nào y cũng không để rơi một giọt nước mắt, thế mà hiện tại có thể vì một câu nói của Vương Nhất Bác cũng ấm ức muốn phát khóc lên được. Hơn nữa thời gian ở cạnh Vương Nhất Bác, y phát hiện được hắn rất sợ y khóc, muốn hắn chịu thua chỉ cần khịt mũi một cái cũng đủ khiến hắn giơ tay đầu hàng.

Quả nhiên là hiệu quả, Vương Nhất Bác luống cuống tay chân kéo người lại bên mình dỗ dành. Hắn thầm nghĩ Tiêu Chiến từ khi nào lại có cái tật xấu này chứ? Lúc trước mặt mày băng lãnh, lời ít ý nhiều, nói ra mười câu chống đối hết chín câu, một câu còn lại thuận theo nhưng rất ư là miễn cưỡng. Xem xem bây giờ bị hắn nuông chiều đến thành ra cái dạng này rồi. Vương Nhất Bác sợ nhất là nhìn người khác khóc, đặc biệt là người hắn yêu khóc, bản thân hắn là vua một nước, giải quyết trăm ngàn chính sự, rèn ra hắn một thân khô cằn, nói đến lời ngon tiếng ngọt hắn chính là không biết phải nói làm sao. Vì thế những lúc như vậy hắn thấy vô cùng bất lực.

Qua một hồi tẩy rửa, Vương Nhất Bác mang người ra, Tiêu Chiến lúc này hai chân vô lực, đứng còn không vững nên chỉ còn biết đứng im tựa vào Vương Nhất Bác. Hắn càng nhìn càng thương, lấy khăn bông lau khô người cho y rồi giúp y mặc y phục vào.

Tiêu Chiến đưa mắt nhìn lại bản thân, cả người dày đặc dấu hôn phải nói thảm không nỡ nhìn.

Mặc xong y phục cả hai, Vương Nhất Bác đem người bế lên đi về giường ngủ. Hắn đặt y ngồi trên giường thật nhẹ nhàng rồi bản thân lên giường nằm xuống, tay vỗ vỗ trước ngực: "Đến, ở trên người ta sẽ không thấy đau."

Tiêu Chiến đã buồn ngủ đến cực điểm, mắt nhắm mắt mở ngoan ngoãn leo lên nằm sấp trên người Vương Nhất Bác, hắn kéo chăn lên đắp cho hai người rồi vòng tay qua eo Tiêu Chiến xoa nhẹ. Tiêu Chiến hai mắt nhắm nghiền tìm môi Vương Nhất Bác hôn hôn nhẹ rồi áp mặt lên ngực hắn chìm vào giấc ngủ.

Vương Nhất Bác trước khi ngủ cũng hôn nhẹ lên tai Tiêu Chiến khẽ nói: "Yêu ngươi."

Tiêu Chiến ở hiện tại đã hoàn toàn thuộc về hắn, là người của Vương Nhất Bác hắn.
__________

Thiệt khổ vì H, sửa mãi mà nó không mượt được, hết cách ời nên đành đăng luôn cho nốt chương thứ 2 trong ngày như đã hẹn :))))

Continue Reading

You'll Also Like

131K 9.8K 53
nơi chỉ có chúng ta lck/lol written by: owen
2.3K 68 33
25.3K 1.4K 19
Sẽ ra sao khi hầu hết tất cả mọi người đều có tình cảm thật với Build sau hậu trường. Không áp đặt diễn cảnh của truyện lên người thật . OOC. - Yêu B...
194K 15K 56
"Xin lỗi nha, tao chỉ có thể dịu dàng với một mình em thôi chứ người khác thì đéo nhé." ᴛʀᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴄʜᴀ̆́ᴄ ᴄʜᴀ̆́ɴ sᴇ̃ ɴɢᴏ̣ᴛ! ʜᴏᴀ̣̆ᴄ ᴋʜᴏ̂ɴɢ.. ᴛᴜɪ ᴋʜᴏ̂ɴɢ...